A Tư Lan hỏi: "Nếu bà ta chết thì... Mạch Nhĩ Na có trở lại bình thường không?"
Đồ Mi gật đầu: "Trừ khi nguyền rủa bằng chính sinh mạng, còn không trên nguyên tắc, tất cả chú thuật sẽ được hóa giải sau khi bà ta chết."
A Tư Lan im lặng chốc lát, rồi dường như hạ quyết tâm: "Vậy để ta, chỉ cần Mạch Nhĩ Na thoát khỏi khống chế, ta không sợ chết."
Đồ Mi lắc đầu: "Để ta làm."
Tiêu Văn định lên tiếng ngăn cản, Đồ Mi cụp mắt nói: "Ngươi đừng lo, ta không phải A Y Đại Á, ta giết bà ta thì lời nguyền rủa chỉ ứng nghiệm lên một mình ta thôi."
"Muốn một nhân cách biến mất thực ra rất dễ." Đồ Mi khẽ mỉm cười: "Ta sinh ra để bảo vệ A Y Đại Á, trước đây nàng chưa đủ mạnh nên ta phải ở lại trông coi nàng. Sau này có ngươi bảo vệ, mối thù lớn đã báo, ta cũng yên tâm rồi. Để ta ra tay đi."
Nàng tự nguyện biến mất.
Tiêu Văn lắc đầu: "Đối với Yên Nhi… không, đối với A Y Đại Á mà nói cô nhất định rất quan trọng, là người thân lớn lên cùng nàng, cô biến mất, nàng ấy sẽ rất khó vượt qua. Hãy để ta đi!"
Đồ Mi từ chối: "Ngươi chết A Y Đại Á càng khổ sở hơn, cứ để ta."
Tiêu Văn: "Không, để ta!"
A Tư Lan: "Nên để ta thì hơn..."
Vệ Liễm và Cơ Việt yên lặng đứng bên chứng kiến một màn quên mình khiến đất trời cảm động.
Thấy ba người giằng co căng thẳng mãi, rốt cuộc Vệ Liễm cũng lên tiếng: "...Các ngươi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-bao-quan-ta-moi-ngay-deu-nghi-minh-dang-thu-tiet/1153707/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.