Trong cung điện xa hoa lộng lẫy của Thánh nữ, hương thơm ấm áp bay lượn mãi không tan. Trên giường, một nam tử tuấn tú và một cô nương đang động tình ôm hôn nhau, vòng chuông bạc đeo ở cổ tay kêu leng keng.
Từ lâu các cung nữ đã không còn cảm thấy kinh ngạc trước cảnh tượng này nữa.
Bức rèm che đột ngột bị vén lên, A Tư Lan bước vào, vừa trông thấy thì mặt mũi tối sầm: "Cút!"
Nam tử hoảng sợ, vội vàng đứng dậy, cúi người hành lễ rồi nhanh chóng rời đi.
Vẻ mặt A Tư Lan chẳng dịu thêm chút nào, hắn bảo cung nữ: "Các ngươi cũng lui ra."
Mạch Nhĩ Na yên lặng ngồi dậy, kéo vạt áo vừa mới lột ra được một nửa về: "Tại sao ngươi cứ phá hỏng chuyện tốt của ta vậy? Đây đã là người thứ mấy rồi? Thật vất vả ta mới tìm được gương mặt mới này đó."
Những nam tử tuấn tú trong vương thành, nếu vô chủ thì hầu hết đều là khách quý của Mạch Nhĩ Na. Ai cũng biết, Thánh nữ đại nhân tu luyện thần công cần phải có nguyên dương của nam tử. Vừa không gây hại cho thân thể, vừa được thưởng thức mỹ nhân, nam tử nào mà từ chối chứ?
Chỉ cần không bệnh tật, ngoại hình đẹp, thân thế trong sạch thì đều có thể tới điện tự tiến cử bản thân để được vui vầy cùng Thánh nữ đại nhân. Qua mấy năm như thế, gương mặt mới ngày càng ít dần.
Người Lương không coi trọng trinh tiết, điều họ muốn là tận hưởng thú vui trước mắt, vì vậy, họ chỉ cảm thấy vô cùng vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-bao-quan-ta-moi-ngay-deu-nghi-minh-dang-thu-tiet/1153701/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.