Vệ Liễm bước tới, ngồi xuống đầu giường, chủ động nắm tay Cơ Việt. Hắn thôi không mò mẫm nữa, ấn đường giãn ra và trở nên rất yên tĩnh. 
"Ngốc." Vệ Liễm khẽ thở dài: "Ngay cả tay của ta cũng chẳng nhận ra, lại còn dám nắm tay người khác." 
Chu Minh Lễ giật thót, chỉ sợ Liễm công tử sẽ chặt rơi móng vuốt của mình trong tích tắc. 
Vẻ mặt phức tạp, hắn nhìn hai người đang nắm tay nhau, cảm thấy khó mà tin nổi. 
Hắn thấy rất rõ, bệ hạ vốn ngủ không yên, trong giấc mộng cũng bất an, nhưng vừa nắm tay công tử thì cơ thể liền thả lỏng. 
Trong mắt mọi người, công tử lạnh lùng, mạnh mẽ, không cho phép ai dám nhìn thẳng, lúc này lại để mặc bệ hạ siết chặt tay, đôi mắt cụp xuống, tỏa ra thứ ánh sáng dịu dàng. 
Hắn rất kinh ngạc. 
... Nói thật, hắn đã từng xem thường Liễm công tử. 
Mặc dù đương thời nam phong thịnh hành, nhưng địa vị luyến sủng cực kỳ thấp. Nam sủng chẳng qua là một món đồ chơi, cất nhắc lên vị trí chính thê chắc chắn sẽ bị người ta cười nhạo. Xét cho cùng, nam phong chỉ mới mẻ thôi, chứ chẳng ra sao cả. Cưới hỏi đàng hoàng vẫn phải theo đạo nam nữ, lấy hòa hợp âm dương làm chủ. 
Công tử một quốc gia mà nằm dưới thân kẻ khác như nữ tử, cho dù biết y chẳng thể tự quyết định số phận bản thân, người ta vẫn coi thường. Ai cũng nói bệ hạ sủng ái Liễm công tử, Chu Minh Lễ lại cho rằng đó là sự yêu thích dành cho món đồ chơi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-bao-quan-ta-moi-ngay-deu-nghi-minh-dang-thu-tiet/1153684/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.