Kỳ Hữu Vọng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, nhưng sau khi nàng hôn Chu Thư, người này chỉ như cười như không mà nói: "Tứ lang thực làm ta phải nhìn bằng con mắt khác rồi."
Nói xong, trở lại sau thư án tiếp tục xử lý công vụ, Kỳ Hữu Vọng không nắm bắt được ý trong lời của nàng, không giống như tức giận, lại không thấy được vẻ vui mừng.
Nàng đang sốt ruột sốt dạ, còn Chu Thư lại khí định thần nhàn mà xử lý công vụ, cuối cùng nàng thật sự không có cách nào, đành phải quay quay về phòng, chờ đến khi Chu Thư trở về, nàng sợ Chu Thư sẽ tính sổ, nên mặc cả xiêm y bình thường mà ngủ.
Sao Chu Thư lại không phân rõ được là nàng ấy ngủ thật hay ngủ giả, cũng không tính vạch trần người này, sau khi Chu Thư lên giường, đầu tiên là chống đầu đánh giá dáng vẻ giả vờ ngủ của người này, sau đó lại đưa tay vuốt ve hàng mi dài.
Kỳ Hữu Vọng chỉ cảm thấy mí mắt hơi ngứa, hàng mi nhịn không được mà run rẩy.
Chu Thư khẽ cười, ngón tay thon nhỏ nhưng vì nhiều năm hái trà mà có chút thô ráp nhẹ nhàng lướt trên sóng mũi đến bên môi, lại mơn trớn lên trên.
Thân thể Kỳ Hữu Vọng cứng ngắc, muốn liếc trộm Chu Thư, nhưng lại sợ nàng ấy phát hiện bản thân đang vờ ngủ. Trong lòng rối rắm, đột nhiên cảm thấy trên môi mềm mại, nàng trợn trừng mắt, nhìn không thấy ánh mắt và gương mặt Chu Thư, chỉ thấy đôi tai và búi tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duong-thanh-dai-nong-ho/2277762/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.