Chu Thư về nhà, thấy Kỳ Hữu Vọng đang ngồi xếp bằng trong cầm thất, ôm cây đàn cũ lau chùi, vẻ mặt nghiêm túc chuyên chú, lại thoải mái tự nhiên, trong miệng đang ngâm nga giai điệu không biết tên, dáng vẻ vô ưu vô lo.
Chu Thư muốn Kỳ Hữu Vọng vẫn giữ được sự vô tư này, nên không nói chuyện Trần Tự Tại cáo trạng để gây chuyện làm nàng ấy phiền não.
"Tâm tình tứ lang tốt, chắc là hôm nay ra ngoài có thu hoạch." Chu Thư ngồi xuống bên cạnh Kỳ Hữu Vọng, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ lên cây đàn cũ này.
Trên mặt Kỳ Hữu Vọng vẫn treo nụ cười: "Đó là tất nhiên, hơn nữa ta cũng nhờ có trà của nương tử, mà kết giao được không ít bằng hữu mới."
Kỳ Hữu Vọng là một người dễ thỏa mãn, Chu Thư chỉ cảm thấy khả ái, muốn mang những điều tốt nhất giữ lại cho nàng, hôm nay vì nàng mà cãi nhau với thân nương giờ này mọi đè nén cũng đã tiêu tan.
"Trà của ta sao? Chẳng lẽ không phải là vì họ thích tứ lang sao?"
Đừng nhìn trước kia Kỳ Hữu Vọng vì một chén trà cũ lâu năm mà tranh cãi với trà quán, nếu nàng ấy nghiêm chỉnh lên, cũng là dáng vẻ phong lưu nho nhã, sẽ có người không vì khuôn mẫu mà ấn tượng và muốn kết giao với nàng ấy.
Kỳ Hữu Vọng cười đến ánh mắt cong lên hình bán nguyệt, nàng buông cây đàn xuống, bổ nhào vào Chu Thư, sau đó hỏi: "Ta làm ai thích?"
Chu Thư cười gõ nhẹ lên chóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duong-thanh-dai-nong-ho/2277754/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.