Tác giả: Tô Nhàn Nịnh
Edit by: Freya
“Không đi à, đây là muốn ở lại xem sao?” Bùi Doãn Ca rất có hứng thú câu môi.
Người phụ nữ cắn cắn môi, tức giận vội vàng rời đi!
Cô ta không phải không dám, mà so sánh như vậy, cô ta cởi mới thật mất mặt!
Chờ cô ta đi rồi, Bùi Doãn Ca thay quần áo, chậm rì rì đổ thuốc đỏ.
Vài phút sau.
Hoắc Thời Độ đi ra, ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc.
“Có người từng vào sao?” ánh mắt anh thâm thâm.
“Đã đi rồi.”
Bùi Doãn Ca xử lý tốt miệng vết thương, không nhanh không chậm câu môi nói, “Nhưng mà, xem ra anh trai về nhà phải giải thích một phen rồi.”
Hoắc Thời Độ thấy vết thương của cô băng bó kỳ quái, dứt khoát đi đến trước mặt cô, ngồi xuống thay lại băng cho cô.
“Không hi vọng em làm chuyện tốt.”
Nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, là biết không an phận.
“……”
Bùi Doãn Ca bỗng nhiên cảm thấy, lúc cô nói chuyện với người phụ nữ kia, phòng tắm không khoá cửa.
“Em tên gì?”
Hoắc Thời Độ băng bó miệng vết thương thủ pháp thuần thục, thành quả cũng đẹp.
“Bùi Doãn Ca.”
Nghe vậy, anh câu môi, hốc mắt lộ ra vài phần tản mạn.
“Anh tên Hoắc Thời Độ, số điện thoại sẽ để lại cho em. Nghỉ ngơi sớm một chút.”
……
Một đêm dài.
Bùi Doãn Ca nhìn tờ giấy được đặt trên bàn trà, chữ viết cứng cáp hữu lực.
Cô hiện tại không chỉ nợ ân tình, còn nợ tiền người ta rồi.
Bùi Doãn Ca nghĩ đến tình cảnh hiện tại của bản thân, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duoc-cac-anh-trai-doan-sung-ta-tro-minh-roi/246216/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.