“Không cần!”
Cậu tuyệt đối không ăn đầu của mình.
Thẩm Chiêu Chiêu cũng khách khí với cậu, nhưng thấy Thịnh Trử Ý không muốn, cô lập tức vui vẻ rút tay về, đung đưa hai chân nhỏ, hài lòng liếm kẹo trên tay mình.
Lúc xe đến dưới lầu, Thẩm Chiêu Chiêu không biết đang nghĩ gì, đột nhiên ôm chặt đùi Tần Tố Tâm nói: “Dì Tố Tâm, tối nay Chiêu Chiêu có thể ở lại nhà dì được không?” Cô bé ngẩng đầu, bộ dáng mong chờ cực kỳ đáng thương.
"Đương nhiên có thể." Tần Tố Tâm ước gì cô bé này ngày ngày đều có thể ở trong nhà mình.
"Quá tốt rồi, tối nay con muốn ngủ cùng Ý Ý." Cô bé vui vẻ nói.
“Không được.” Nghe vậy, trên mặt bạn nhỏ Thịnh Trử Ý tràn đầy vẻ phản kháng.
Khi lên hai tuổi, cậu đã ngủ riêng, không muốn ngủ với người khác.
“Em ngủ rất ngoan, hứa sẽ không giật chăn của anh.” Cô bé nói lời thề son sắt.
"Vậy cũng không được!" Thịnh Trử Ý nghiêm mặt nói, nói cái gì cũng không đồng ý.
Cô bé cau mày, bất đắc dĩ nhìn Thịnh Trử Ý: "Thật sự không được sao? Ba mẹ biết Chiêu Chiêu gặp rắc rối ở trường sẽ đánh mông Chiêu Chiêu."
Tần Tố Tâm nghe vậy không khỏi buồn cười, bà nói tại sao cô bé này lại muốn ở trong nhà bọn họ đến vậy, hóa ra là sợ về nhà bị đánh.
"Yên tâm, chúng ta không nói cho ba mẹ con biết, bọn họ không biết thì sẽ không đánh Chiêu Chiêu đâu." Tần Tố Tâm an ủi cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3358620/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.