Chớp mắt, hai bạn nhỏ đã tròn hai tuổi.
Thẩm Chiêu Chiêu tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, nhìn bản đồ dưới người, cả người đều ngây ngẩn. Mắt to nháy một hồi lâu, méo miệng, có chút muốn khóc, đột nhiên liếc nhìn bên Thịnh Trử Ý.
Tròng mắt cô bé xoay lòng vòng, sau đó kiên quyết bò sang bên kia, nằm xuống.
Một lúc sau, tiếng bước chân vang lên ở cửa.
Thư Nhiễm và Tần Tố Tâm cùng nhau đi vào, đoán chừng hai đứa trẻ ngủ trưa đã dậy.
"Hả? Tè dầm."
Tần Tố Tâm đi tới bên giường, nhìn thấy trên giường có một chỗ ướt sũng.
Thẩm Chiêu Chiêu âm thầm mở mắt, không khỏi cảm thấy chột dạ, thấy Thư Nhiễm nhìn sang, cô lập tức nói: "Là anh trai tè.”
Thẩm Chiêu Chiêu mới hai tuổi đã có thể nói rất lưu loát.
Cũng rất nhanh chóng đổ lỗi.
Thịnh Trử Ý vừa mới mở mắt tỉnh dậy đã bị buộc tội làm ướt giường, cậu hoàn toàn bối rối.
“Đừng nghe con bé này nói bậy.”
Thư Nhiễm dở khóc dở cười, nếu không phải nhìn thấy chiếc quần ướt trên người con gái nhà mình, bà suýt nữa đã tin.
Cũng không biết con bé này giống ai.
"Để Ý Ý nhà cô bị oan rồi." Thư Nhiễm tự giác xấu hổ nhìn Tần Tố Tâm.
Tần Tố Tâm cười nói: “Xem cô nói kìa, thay vợ cõng nồi, đó không phải là điều thằng bé nên làm sao!” Nói xong, bà không quên liếc nhìn con trai đang ngơ ngác.
Bắt gặp ánh mắt của mẹ, Tiểu Trử Ý không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3358616/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.