Lạc gia?
Người đi đầu ngồi xe lăn?
Thi Thịnh nháy mắt ý thức được điều gì đó, vô cùng run sợ nhìn về phía Thi lão gia tử, "Người tới là Lạc Lệnh Thanh?"
"Lạc gia ngoại trừ hắn thì còn có ai ngồi xe lăn?" Sự tức giận của Thi lão gia tử đọng lại trên mặt, nhưng đôi mắc sắc như ưng vẫn không giấu được sự hoảng loạn.
Vô duyên vô cớ, sao lại đưa được vị Phật vĩ đại này tới cửa đây?
Ông vỗ bàn cảnh cáo, "Nhanh chóng đứng lên, ra ngoài đón với ta."
Thi Duẫn Nam đã đi được khúc xa, không thể nghe rõ đoạn đối thoại của họ, tự mình đi về phía cửa.
Ai rảnh mà quản người tới là người nào?
Bây giờ cậu rất chán ghét cái từ ' Lạc ' này, thừa lúc lộn xộn này để chuồn ra ngoài là đúng.
Thi Duẫn Nam mang theo suy nghĩ này rời đi, nhưng vừa đẩy cửa ra thì đụng phải một nhóm người, chặn kín cả lối đi bên ngoài.
"......"
Thi Duẫn Nam đột nhiên phanh lại, tầm mắt rơi xuống ——
Cách cậu tầm khoảng 30cm là một người đàn ông đang ngồi trên xe lăn im lặng nhìn chằm chằm cậu.
Người kia nhiều nhất cũng chỉ hơn 30 tuổi một chút, bộ vest đen tuyền càng làm cho khí chất của anh ta trở nên lạnh lùng xuất sắc, từ gọng kính vàng đến chiếc đồng hồ rồi lại đến trang phục cả người đều không ngoại lệ là đồ xa xỉ.
Khuôn mặt của anh ta quá mức đẹp, chỉ cần nhìn vóc dáng dù đằng sau lớp quần áo cũng có thể đoán ra dáng anh ta đĩnh bạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dot-nhien-ket-hon-cung-dai-lao-tan-tat/942126/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.