Lúc Thi Duẫn Nam tắm xong đi tới bàn ăn, cá vàng nhỏ đang bực mình, miệng dẩu ra không vui.
"Ai lại chọc cá vàng nhỏ của chúng ta thế này?" Thi Duẫn Nam ngồi xuống bên cạnh cá vàng nhỏ, chọc chọc cái má phình phình lên của thằng nhóc.
"Cậu nhỏ, chuyện mà cậu nhỏ kể cho cháu nghe á......"
Lạc Lệnh Thanh ngồi ở ghế chủ tọa nhẹ nhàng lên tiếng, "Kim Dục."
Cá vàng nhỏ lập tức im lặng, càng không vui dùng thìa khuấy đều cá và cơm trong bát.
Đôi mắt nhỏ của nó len lén nhìn khuôn mặt của Lạc Lệnh Thanh, khi còn bé, lần đầu tiên nó có ý nghĩ nho nhỏ của chính mình ——
Vừa nãy cậu ngại cho nên mới thấy nóng.
Nhóc đâu có nói tầm bậy, cậu nhỏ kể chuyện rất hay! Có gạt người ta đâu!
Thi Duẫn Nam cũng đoán ra chút, chậm rãi uống canh, "Cậu cháu hai người đang chơi trò gì sau lưng tôi á?"
Quản gia nhìn thấy tất cả cười giảng hòa, "Cậu chủ nhỏ lỡ miệng nói bậy nên gia chủ mắng cậu chủ vài câu, không có gì đâu."
Hồi xưa cá vàng nhỏ rất ngoan, Lạc Lệnh Thanh nói thắng bé không phải, thắng bé cũng không tức giận phản bác, nhưng từ khi Thi Duẫn Nam trông thằng bé thì thằng bé hoàn toàn thả lòng tính tình của một cậu nhóc.
Giờ trông thì rất ngoan, nhưng trong lòng chắc chắn không phục đâu.
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Thi Duẫn Nam xoa đầu cá vàng nhỏ, nhướng mày, "Lo ăn cơm đi, ăn xong rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dot-nhien-ket-hon-cung-dai-lao-tan-tat/2319302/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.