"Hình như em càng ngày càng thích Lạc Lệnh Thanh."
Muốn chồng hôn mới đỡ đau?
Lạc Lệnh Thanh siết chặt tăm bông trong tay.
Anh trong đôi mắt ngậm cười của Thi Duẫn Nam khẽ đến gần, đảo khách thành chủ, "Thi nhị thiếu gia chắc rằng như vậy có thể hết đau ư?"
Lạc Lệnh Thanh tới gần như một cuộc xâm lược thầm lặng và nhanh chóng, chậm rãi bao quanh con mồi.
Thi Duẫn Nam nhìn rõ bộ dạng của chính mình qua tròng kính của đối phương, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng, cậu bỗng nhiên không phân biệt được lời nói kia là đùa giỡn, hay là dục vọng của chính mình.
Nếu là trước đây, những lời nói đùa treo trên miệng của Thi Duẫn Nam, Lạc Lệnh Thanh sẽ không thật sự để những lời đó vào trong lòng.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, Thi Duẫn Nam cảm giác mình đã có chút rung động với Lạc Lệnh Thanh.
Vì vậy, mỗi một lời trêu chọc đều là đang thử, mà mỗi câu trả lời của đối phương đều sẽ dẫn đến một cảm xúc rung động khác.
Thỉnh thoảng, ánh đèn xe bên đường lập lòe, trong xe lan tràn một sự yên lặng mơ hồ vô tận, phảng phất trở thành bí mật cách ly bọn họ với thế giới bên ngoài.
Hơi thở của hai người quyện chặt vào nhau, cuối cùng vẫn là Thi Duẫn Nam thua trận, cậu hơi lùi về phía sau nói nhỏ, "...... Nói đùa đấy, tôi chưa thử bao giờ."
Nói xong lại bắt đầu ngại, tôi chính là người như vậy đấy.
Lạc Lệnh Thanh nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dot-nhien-ket-hon-cung-dai-lao-tan-tat/2319270/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.