"Dù sao anh cũng phải ra mắt phụ huynh có phải không?" 
Đồn công an ngoại ô phía Bắc. 
Thi Duẫn Nam cùng Nguyên Duệ hoàn thành việc ghi chép lời khai, lúc bước ra ngoài thì gặp nhau. 
"Nguyên Duệ." 
Thi Duẫn Nam gọi cậu ta, nói lời cảm ơn trước, "Chuyện ban nãy ở cửa hàng, cảm ơn cậu đã giúp." 
Mặc kệ như thế nào thì chuyện bị 'ăn vạ' ngày hôm nay, đối phương đã đứng ra giúp cậu xả giận. 
"......" 
Nguyên Duệ nghe thấy cậu nói lời cảm ơn, có hơi kinh ngạc nhìn, khóe miệng nhanh chóng cong lên rồi lại nhanh chóng quay trở về thái độ bình thường. 
"Ai cần cậu cảm ơn? Tôi cũng không phải là giúp cậu." 
Nguyên Duệ nhìn Thi Duẫn Nam từ trên xuống dưới, hừ một tiếng, "Nếu cậu thật sự làm hỏng đồ của ông chủ kia, tôi làm người đầu tiên ép cậu phải bồi thường phát khóc, tiếc là ổng chủ kia không phải người tốt, tôi, tôi chỉ là đơn thuần nhìn không được mà thôi." 
Tục ngữ cũng đã nói, đức như ngọc. 
Người bán hàng giả lừa người ta đều là những người chẳng ra gì! 
Thi Duẫn Nam im lặng nhìn Nguyên Duệ, ấn tượng không còn kém như lúc đầu. 
Nhớ lại hôm đầu tiên gặp mặt ở hộp đêm, Nguyên Duệ chính là đứng dưới góc độ người bạn thân nói giúp Tạ Khả Việt, nhưng cậu ta một không giở trò, hai không xấu, thấy rằng chơi thua đưa tiền cũng là quy củ của hộp đêm. 
Thi Duẫn Nam làm ra cái bẫy cố ý thua mấy trận, còn âm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dot-nhien-ket-hon-cung-dai-lao-tan-tat/2319266/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.