*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu không phải còn cách một khoảng cách, Doãn Tân cảm thấy cái mà mình nhận được có khả năng không phải là nước từ vòi phun, mà chính là một loạt bàn tay của Triệu Tiểu Tiên.
"Không có chuyện gì thì cô kêu loạn lên làm gì?" Doãn Tân tức giận giơ tay lên lau một chút nước ở trên mặt mình, có biết là vừa nãy mấy tiếng kêu kia của Triệu Tiểu Tiên dọa cô sợ đến nỗi muốn bị bệnh hay không, còn tưởng người phụ nữ này té ngã đụng vào thứ gì đó hoặc là bị gì khác.
Kết quả là vừa mở cửa một cái, đánh rắm cũng không có.
Nhưng mà sau khi hỏi xong vẫn như cũ không nhận được câu trả lời, một lát sau mới nghe được bên trong phòng tắm ngoại trừ tiếng nước chảy, còn có tiếng khóc càng ngày càng lớn của Triệu Tiểu Tiên.
Vương bát đản, cứ như vậy hoàn toàn bị nhìn thấy hết!
Triệu Tiểu Tiên nghẹn khuất ngồi xổm trên mặt đất, trong tay còn cầm cái vòi phun đang không ngừng chảy nước, vừa khóc vừa không quên đem đầu tóc của mình làm cho ướt hết.
"Uy! Cô khóc cái gì chứ?" Doãn Tân đau đầu nói: "Tôi cái gì cũng không nhìn thấy..."
Lời còn chưa nói hết, cảm xúc của cái người ở bên trong càng mất khống chế, tiếng khóc càng lớn hơn nữa. "Cô câm miệng, hu hu, oa oa..."
"...Là do cô quên khóa cửa có được hay không, tôi cũng là bị cô dọa..." Quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-doi-thu-mot-mat-mot-con-mang-thai-con-cua-toi/1421594/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.