🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lý Kiệt vừa phải đối mặt với bạo lực mạng, vừa phải đối mặt với tai họa tù tội.

Lần này dù anh ta có mặt dày đến đâu cũng không thể trốn tránh việc trả tiền.

Cả nhà anh ta phải chạy vạy khắp nơi.

Số tiền lễ hỏi sáu mươi sáu nghìn cùng bốn nghìn tiền mặt bổ sung cuối cùng cũng được chuyển vào tài khoản của tôi.

Nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của mẹ Lý Kiệt, tôi cảm thấy vô cùng hả hê!

Ban đầu tôi cứ nghĩ rằng chuyện này cuối cùng cũng có thể kết thúc.

Chỉ cần nhà anh ta im lặng.

Cư dân mạng cũng chỉ hóng hớt cho vui, chẳng ai hơi đâu mà quan tâm đến họ nữa.

Nhưng không ngờ Lý Kiệt lại như con gián, dai như đỉa, tìm đến tận công ty tôi làm ầm ĩ.

Anh ta còn lớn tiếng nói:

"Viện Viện, em xem, trước đây chúng ta đã thỏa thuận tiền lễ hỏi là sáu mươi sáu nghìn mà?"

"Giờ anh đã trả em rồi, anh đảm bảo với em sẽ không đòi lại nữa!"

"Vậy chúng ta có thể tiếp tục kết hôn được chưa?"

Tôi mỉm cười với anh ta, sau đó dùng giày cao gót dẫm mạnh lên chân anh ta:

"Số tiền này là anh nợ tôi, không liên quan gì đến lễ hỏi cả."

"Một người đàn ông keo kiệt, tính toán như anh thì bằng cái gì mà nghĩ tôi còn có thể để mắt đến anh chứ?"

"À đúng rồi, không chỉ mình tôi, mà người khác cũng chẳng ai ưa anh đâu..."

Nói xong, tôi còn lấy khăn lau giày, ra vẻ ghê tởm.

Bố mẹ Lý Kiệt thấy vậy liền bắt đầu lăn lộn, làm ầm ĩ ở công ty tôi.

"Ôi trời ơi, con trai tôi khổ quá, bị con khốn này lừa tình, giờ tiền mất tật mang!"

"Mấy người lãnh đạo, đuổi việc cô ta đi!"

"Vương Viện, loại đàn bà này hư hỏng, mất nết, chắc chắn là lăng nhăng bên ngoài rồi!"

"Giờ con trai tôi mất việc, cưới vợ cũng không được, trời ơi, gia đình tôi biết sống sao đây!"

"Thôi thì để chúng tôi c.h.ế.t ở đây cho rồi!"

Nói rồi, hai vợ chồng lao đầu vào bàn làm việc của tôi.

Đồng nghiệp sợ hãi, định lấy điện thoại ra báo cảnh sát nhưng bị tôi ngăn lại.

Bây giờ báo cảnh sát cũng chỉ đuổi được họ đi, sớm muộn gì họ cũng quay lại.

Muốn giải quyết dứt điểm gia đình này thì phải dùng cách khác.

Vì vậy tôi giả vờ sợ hãi, cố tình dụ dỗ họ:



"Chú dì làm gì vậy, mau đứng dậy đi, ảnh hưởng không tốt đâu."

"Chúng ta có chuyện gì từ từ nói."

"Chỉ cần hai người đừng làm ầm ĩ ở công ty tôi, yêu cầu gì tôi cũng sẽ cố gắng đáp ứng."

Bố mẹ Lý Kiệt nhìn nhau, tưởng rằng đã nắm thóp được tôi.

Lập tức vênh váo, lên mặt:

"Ồ, giờ mới biết sợ à, lúc trước làm gì?"

"Thực ra nhà chúng tôi cũng không phải là người không biết lý lẽ, nếu cô không có duyên với con trai tôi,"

"Thì cũng phải bồi thường chút gì chứ?"

"Giờ nó bị cô hại đến mất việc, cô nói xem phải làm sao?"

Tôi do dự nhìn ví tiền, không vội đồng ý ngay.

Mà sau một hồi kì kèo, tôi mới tỏ vẻ đáng thương, nói rằng tôi chỉ còn mười vạn.

Không có nhiều tiền để bồi thường cho họ, xin họ thương tình.

Gia đình Lý Kiệt ban đầu cũng không định đòi nhiều như vậy.

Vừa nghe tôi nói có mười vạn, mắt họ sáng rực lên:

"Mười vạn! Chúng tôi muốn mười vạn, coi như tiền bồi thường tổn thất tuổi xuân của con trai tôi!"

"Nếu cô không đưa thì đừng trách chúng tôi ngày nào cũng đến làm ầm ĩ."

"Đến lúc đó chúng tôi không chỉ đến công ty cô, mà còn đến cả khu nhà cô ở, đến cả công ty bố mẹ cô nữa!"

"Dù sao nhà chúng tôi cũng chẳng còn gì, cùng lắm thì liều chết!"

Nói rồi, mẹ Lý Kiệt còn làm ra vẻ mặt hung dữ, dọa dẫm tôi.

Tôi lập tức tỏ ra sợ hãi, ngoan ngoãn lấy ví ra:

"Vậy được rồi, chú dì đừng làm phiền bố mẹ tôi."

"Tôi đưa tiền cho hai người, coi như là mua sự bình yên."

Tôi cố tỏ ra đau khổ, tiếc nuối.

Nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, mười vạn không phải là số tiền nhỏ, đủ để họ ngồi tù ba, năm năm rồi.

Để có bằng chứng, tôi còn chủ động yêu cầu họ ký vào hợp đồng bồi thường.

Cam kết sau khi nhận tiền sẽ không bao giờ quấy rối tôi nữa.

Vì muốn lấy tiền, bố mẹ Lý Kiệt đồng ý ký tên, điểm chỉ ngay lập tức.

Lý Kiệt thì có vẻ do dự.



Dù sao cũng bị tôi lừa mấy lần rồi, lần này anh ta đã khôn hơn:

"Mẹ, hay là mình suy nghĩ lại đi."

"Con cứ thấy Vương Viện không dễ nói chuyện như vậy, cẩn thận có bẫy!"

Nhưng mẹ Lý Kiệt chỉ nghĩ đến tiền, không nghe lời con trai:

"Ôi dào, tiền sắp đến tay rồi, còn nghĩ gì nữa!"

"Giờ con mất việc, cả nhà trông chờ vào bố con làm lụng vất vả."

"Chẳng lẽ con còn thương con yêu tinh này à?"

Nói rồi, bà ta vội vàng ký vào hợp đồng.

Tôi cũng không chần chừ, chuyển ngay mười vạn vào tài khoản của Lý Kiệt.

Gia đình họ vừa vui vẻ rời đi.

Tôi lập tức gọi 110 báo cảnh sát.

Và một tình huống trớ trêu đã xảy ra.

Cách đây không lâu, họ còn kiện tôi tống tiền sáu mươi sáu nghìn tiền lễ hỏi.

Vậy mà giờ đây họ lại trở thành bị cáo, ngay cả cảnh sát cũng thấy khó tin.

Khi bị gọi đến đồn cảnh sát, Lý Kiệt mặt mày ủ rũ, rõ ràng là biết mình đã bị lừa.

Chỉ có bố mẹ anh ta vẫn còn ngơ ngác:

"Cảnh sát tiên sinh, sao lại gọi là tống tiền được? Tiền là con nhỏ đó tự nguyện đưa mà!"

"Mấy anh xem, trên hợp đồng viết rõ ràng kia mà!"

Nhưng trên hợp đồng ghi rất rõ ràng, sau khi nhận tiền, gia đình Lý Kiệt sẽ không quấy rối tôi nữa.

Đây chẳng phải là lời đe dọa rõ ràng sao?

Tối hôm đó tôi tổ chức một buổi lễ trả lại tiền lễ hỏi long trọng.

Lý Kiệt với tư cách chủ mưu, bị kết án 5 năm tù, bố mẹ anh ta là đồng phạm, bị kết án 3 năm tù.

Thoát khỏi gia đình đó, tôi bàn với bố mẹ chuyển đến thành phố khác sinh sống.

Ai biết được sau khi ra tù, ba người họ có gây chuyện nữa hay không?

Sau đó, tôi đã viết câu chuyện đấu trí với gia đình nhà trai thành tiểu thuyết.

Đăng lên các nền tảng khác nhau và nhận được sự quan tâm của khá nhiều người.

Tôi hy vọng câu chuyện của mình sẽ là bài học cho mọi người, hãy sáng suốt khi lựa chọn bạn đời.

Mỗi cô gái đều xứng đáng được yêu thương và có một cuộc sống hạnh phúc.

(Hết)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.