"Sao đệ lại ở đây?"
Nói xong, Quý Từ liền chạy về phía Tần Giác.
Cậu đỡ Tần Giác dậy, nhìn trái nhìn phải: "Không phải đệ đang bị cấm túc ở Tư Quá Nhai quan sao? Vân Thời sao nỡ đưa đệ vào? Hay là tự đệ vào? Sao đệ vẫn lỗ mãng như vậy! Ta......"
Lời còn chưa dứt, Tần Giác liền giơ tay ôm lấy cậu.
Giọng Quý Từ im bặt.
Tần Giác thoạt nhìn vô cùng mệt mỏi, y chôn đầu vào cổ Quý Từ, hơi thở ấm áp phả lên xương quai xanh Quý Từ.
Người thiếu niên thân hình còn chưa hoàn toàn phát triển, tư thế như vậy, giống như chim non chưa trưởng thành đang tìm kiếm ỷ lại từ người che chở.
Quý Từ nháy mắt bùng nổ tình thương của cha, ôm Tần Giác vào ngực.
Về phần A Sinh và Tiểu Quỷ, đã không biết bị Tần Giác chen từ lúc nào.
Đôi mắt Tần Giác đen như mực, khàn khàn nói: "Sư huynh đã trải qua chuyện gì?"
Quý Từ vỗ lưng Tần Giác một cái, hồi tưởng một chút, nói: "Giết xuyên Quỷ Vực, đột phá Hóa Thần, vừa rồi thiếu chút nữa bị Quỷ Hỉ Bà bắt đi thành thân, hiện tại không sao."
Thời điểm nói xong chuyện cuối cùng, thân hình Tần Giác cứng đờ.
Y từ trong lòng Quý Từ lui ra, cụp mắt nhìn y phục trên người cậu.
Quý Từ có chút mất tự nhiên kéo kéo y phục: "Sao vậy?"
"Sư huynh mặc hỉ phục?" Tần Giác đưa tay vuốt ve vải lụa trên cổ Quý Từ.
Nơi đó kề cổ, tay Tần Giác lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dien-cuong-quyen-ru-su-de-toi-tro-thanh-van-nhan-me/3578641/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.