Quý Từ không cảm giác thời gian qua đi, chỉ có cảm giác đau đớn bị lôi kiếp đánh vào người nhắc nhở cậu, bản thân còn sống.
Mũi toàn mùi máu tươi làm người ta buồn nôn, xung quanh lại yên tĩnh.
Có cái gì đó chen chúc bên cạnh cậu, dựa sát vào cậu ngồi xuống.
Thân thể đối phương lạnh lẽo, không có độ ấm của người sống.
Đặc trưng như vậy vốn nên làm cho người khác cảm thấy sợ hãi, nhưng kỳ lạ là, Quý Từ không sinh ra cảm giác như vậy.
Cậu thậm chí cảm thấy được dựa vào như vậy rất an tâm.
Lúc lôi kiếp cuối cùng bổ xuống, đầu Quý Từ hỗn loạn, cậu cảm giác mình sắp chống đỡ không nổi.
Cũng may linh lực bàng bạc bên trong linh đài mạnh mẽ đánh thức Quý Từ, mảnh đồng quê màu xanh biếc kia càng thêm rộng rãi, Quý Từ phân ra một tia thần thức dò xét đi vào, thế mà cảm thấy sảng khoái ngoài ý muốn.
Lôi kiếp đã qua, có nghĩa là Quý Từ cũng đã đột phá cảnh giới Hóa Thần.
Trong mơ hồ, Quý Từ mở mắt.
Đập vào mắt là màu đỏ tươi quen thuộc, xung quanh chất đống thi thể của tiểu quỷ, hình ảnh máu tanh tàn nhẫn.
Cậu quay đầu đi, quả nhiên ở bên cạnh mình phát hiện Minh Viễn đang mê man.
Trận lôi kiếp này trải qua ba ngày ba đêm, mà trong những ngày này, Minh Viễn vẫn canh giữ trước người Quý Từ, giết chết vô số ác quỷ có ý đồ nhào tới vào lúc này.
Thẳng đến khi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dien-cuong-quyen-ru-su-de-toi-tro-thanh-van-nhan-me/3578637/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.