Đầu người kia xuất hiện giây thứ nhất, Quý Từ tay nhanh hơn não, người còn chưa kịp phản ứng, Chiết Liễu đã bay ra ngoài trước.
Đầu người vốn đã vỡ nát hiện tại bị chém thành hai nửa, càng thêm khó coi.
Quý Từ hồi thần, sau khi đứng vững, đưa tay cho Chiết Liễu kiếm trở về.
Cậu cúi đầu nhìn vỏ não trên mặt đất, cảm thấy răng hơi đau.
"Quả nhiên, tất cả sợ hãi đều bắt nguồn từ hỏa lực không đủ."
Nói như vậy, Quý Từ liền sờ sờ bảo bối linh kiếm của mình, tiếp tục đi về phía trước.
Nơi này là một khu rừng cây khô, lá trên cây đã sớm rụng hết, chỉ còn lại cành cây trơ trụi cắm ngang trái phải, mà những trên cành cây này, đều treo đầy đầu người.
Quý Từ càng nhìn càng cảm thấy buồn nôn.
Kỳ quái, từ bên ngoài nhìn vào, giang sơn đồ ngàn dặm này vô cùng mỹ lệ, màu sắc tươi đẹp, bút pháp tinh tế tỉ mỉ, cũng được cho là một bức tranh đẹp, sao sau khi tiến vào lại máu tanh như vậy?
Có máu nhỏ đến trên vai Quý Từ, cậu nổi da gà, cuối cùng thật sự chịu không nổi, đứng trên Chiết Liễu kiếm bay lên rừng cây khô.
Lúc này cậu lại nhìn xuống, khá lắm, bìa rừng khô này cực kỳ rộng lớn, chúng dày đặc kéo dài về phía trước không biết bao nhiêu mét.
Tóm lại trông không giống có thể nhanh chóng ra ngoài.
Quý Từ chậc một tiếng, vững vàng giẫm lên kiếm bay về phía trước.
Cậu không cách rừng cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dien-cuong-quyen-ru-su-de-toi-tro-thanh-van-nhan-me/3578626/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.