Nghe thấy cậu nói, Tần Giác đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, mỉm cười gật đầu nói: "Được."
Nói xong liền tiến vào phòng bếp, bưng tất cả đồ ăn vừa rồi mới làm xong còn chưa kịp ăn ra.
Tần Giác nấu cơm luôn nghiêm túc, coi như là bữa sáng, cũng sẽ theo thói quen làm phong phú tinh xảo một chút.
Cậu làm việc thích tận thiện tận mỹ, nấu ăn cũng giống như vậy.
Quý Từ nửa lôi nửa kéo Cô Hồng ngồi xuống ghế, sau đó ngồi bên cạnh gã ta, cười hì hì nói: "Không ngờ trưởng lão đến sớm thế, ta vốn định đưa cơm cho ngài."
Tâm trạng Cô Hồng rất phức tạp: "Đưa cơm cho ta, vì sao?"
"Lúc trước, là ta làm không đúng." Quý Từ dừng một chút, sau đó nói, "Mấy ngày nay ta suy nghĩ lại, ta thân là đại sư huynh xác thực không nên mang theo tiểu sư đệ một mình xuống núi."
"Lần trước là trưởng lão phạt ta, nhưng lần này không giống, lần này là ta chủ động bồi tội."
Quý Từ trợn mắt nói dối: "Trưởng lão, những món này đều là ta tự tay làm, ngài nếm thử chút đi."
Dứt lời, Tần Giác vừa bưng đĩa thức ăn ra, không hiểu nhìn Quý Từ một cái.
Quý Từ làm như không thấy.
Cậu nhiệt tình quá đáng, cầm đôi đũa thay Cô Hồng trưởng lão gắp thức ăn: "Nào, trưởng lão ăn cái này, cái này rất ăn ngon."
Quý Từ thao tác mãnh như hổ, thành công dời suy nghĩ Cô Hồng.
Cậu bắt đầu cầm đũa ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dien-cuong-quyen-ru-su-de-toi-tro-thanh-van-nhan-me/3578619/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.