Căn bản tốn bao nhiêu công sức, Quý Từ đã tìm được Trương tiên sinh.
Đối phương mặc áo khoác dài, tóc đen được buộc gọn, đội mũ.
Thấy trong phòng có người đến, liền quay đầu nhìn thoáng qua.
Thấy một tiểu lang quân tuấn tú, Trương tiên sinh hơi kinh ngạc một lát: "Ngươi là?"
Quý Từ vội vàng từ ngoài cửa đi vào, cẩn thận từng li từng tí đóng cửa lại, một loạt động tác mờ ám như kẻ trộm.
"Trương tiên sinh, tại hạ có một số việc muốn nói với ngài."
Nghe thấy lời này, Trương tiên sinh mím chặt môi, tựa hồ là đang do dự: "Chuyện gì?"
Quý Từ nghiêm mặt nói: "Chuyện là vầy, Đạo Tông chúng ta có một vị trưởng lão, gã ta vô cùng..."
Quý Từ gần đem tất cả từ ngữ không tốt toàn bộ đặt trên người Cô Hồng trưởng lão.
Tả Cô Hồng trưởng lão thành đại bại hoại.
Cuối cùng, Quý Từ thành khẩn nói: "Ta hi vọng Trương tiên sinh có thể thuyết thư phân đoạn vào buổi chiều hôm nay, trước mặt tất cả người dự thi, kể chuyện này cho mọi người."
Vừa dứt lời, biểu tình vốn cảm động, cùng chung mối thù của Trương tiên sinh lập tức biến mất.
Hắn nghiêm túc nói: "Tiểu lang quân, như thế chỉ sợ không ổn."
"Đạo Tông đứng đầu ba đại tông môn, thực lực trưởng lão càng thông thiên, ta chỉ là một thảo dân, sao dám xúc phạm đại năng tu tiên?"
Quý Từ lấy ra linh thạch thượng phẩm mà Cô Hồng trưởng lão bồi thường cho cậu, vẻ mặt chính trực nhét vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dien-cuong-quyen-ru-su-de-toi-tro-thanh-van-nhan-me/3578612/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.