"Được!" Giọng người phụ nữ trong trẻo đáp lại, lộ ra vẻ tràn đầy hào hứng.
Nếu không phải giọng nàng rõ ràng thuộc về một phụ nữ thành thục, Trình Trạm Hề lại gần như tưởng mình đang nói chuyện với một đứa bé mẫu giáo đang cao hứng bừng bừng vì được lão sư thưởng một bông hoa hồng nhỏ.
Úc Thanh Đường nhanh chóng nhận ra điều gì đó không ổn, hạ thấp giọng xuống, thận trọng nói: "Tôi sẽ về nhà trước, chút nữa sẽ tìm cô."
Trình Trạm Hề có chỗ hoảng hốt, nhưng theo bản năng vẫn khẽ cười: "Được rồi."
Trình Trạm Hề mở cửa căn hộ 2102, như thường lệ đứng ở cửa nhìn Úc Thanh Đường đi vào nha. Đi được nửa đường, Úc Thanh Đường bỗng quay đầu lại, ánh mắt đặt thẳng lên người cô, như thể muốn xác nhận rằng cô vẫn đang ở đó.
Trình Trạm Hề mỉm cười với nàng.
Úc Thanh Đường cũng khẽ cong môi đáp lại, rồi bước vào cửa.
Thấy cánh cửa đối diện đóng lại, Trình Trạm Hề quay người vào căn hộ của mình, khuôn mặt không còn nụ cười tươi tắn, mà thay vào đó là vẻ trầm tư.
Cô thả mình xuống ghế sofa trong phòng khách, lắng lòng suy nghĩ.
Úc Thanh Đường treo túi xách, vào phòng ngủ thay bộ đồ ngủ, rồi trở ra phòng khách, nhìn đồng hồ, vừa mới trôi qua hai phút.
Úc Thanh Đường: "..."
Úc Thanh Đường thò đầu mở lỗ mắt mèo nhìn quanh ra ngoài, hành lang vẫn vắng lặng như mọi khi.
Rồi nàng quay lại, đi vòng quanh một vòng phòng khách để giết thời gian, bước chân nhẹ nhàng, vui vẻ.
Nàng không nghĩ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dao-hon/4896232/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.