Trình Trạm Hề lòng bàn tay nhiệt độ rất ấm, bao trùm lên một mảnh nhiệt ý, cảm giác ấm áp dễ chịu bao lấy cả người nàng, phảng phất như từ mùa đông rét lạnh vắng lặng trở về mùa xuân trăm hoa đua nở, có mười vạn con bướm đồng thời tung cánh bay múa.
Cảm giác thân thiết này giống như thời thơ ấu, nhưng lại ẩn chứa một điều gì đó khác biệt, có lẽ vì cả hai đều đã trưởng thành.
Úc Thanh Đường để bàn tay mình trong lòng bàn tay Trình Trạm Hề, cẩn thận cảm nhận hơi ấm từ người đối diện, ngay cả khi bước vào trường học cũng không chủ động rút tay ra.
Trình Trạm Hề nắm tay nàng đi về hướng văn phòng. Giữa đường, ngẩng đầu nhìn đồng hồ đeo tay, hỏi: "Úc lão sư định đến thẳng lớp 10-7 hay là..."
Úc Thanh Đường không chớp mắt một cái, cũng không trả lời.
Trình Trạm Hề nhìn theo ánh mắt của nàng, cúi đầu và phát hiện Úc Thanh Đường đang nhìn đồng hồ trên tay mình, một chiếc đồng hồ nữ tinh xảo với mặt màu trắng bạc đính kim cương hồng.
Vì hôm nay Trình Trạm Hề mặc trang phục có yếu tố màu hồng nên cô đã chọn đeo chiếc đồng hồ này.
Trình Trạm Hề đưa tay về phía trước để Úc Thanh Đường nhìn rõ hơn, mỉm cười hỏi: "Úc lão sư thích đồng hồ kiểu này sao?"
Úc Thanh Đường nhìn mảng màu hồng nhỏ trên mặt đồng hồ, tìm kiếm trong hiện thực một chi tiết tương ứng với ký ức, ánh mắt dịu lại. Nàng thành thật gật đầu: "Ừm."
"Hôm nào tôi tặng cô một cái nhé?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dao-hon/4896230/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.