*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trác Dương bị những nụ hôn làm cho choáng váng, cuối cùng về được đến nhà bằng cách nào cậu cũng không rõ, chỉ nhớ nụ hôn nóng bỏng tựa như kéo dài mãi ở cầu thang đằng kia.
Đến tận khi tắm xong trở về phòng, cậu mới tìm lại cảm giác chân thật. Trác Dương sờ đôi môi, trên đó vẫn còn lưu lại xúc cảm kì lạ. Bụm mặt, nằm xuống giường, lý trí nói cho cậu biết, tất cả hành động hiện tại của cậu đều đi ngược lại với ý định ban đầu là tránh xa Tịch Sâm, thế nhưng trái tim cậu vẫn không nhịn được mà nhảy nhót vui mừng.
Cậu không khống chế được mình thôi rung động, cũng không khống chế được tình cảm của mình.
Trác Dương suy nghĩ một lát, điện thoại có chuông báo tin nhắn, là tin nhắn báo bình an của Tịch Sâm, cậu nhịn xuống rạo rực trong lòng, như trước đơn giản trả lời ‘Chúc ngủ ngon’. Cậu nhìn chằm chằm điện thoại, chỉ lo Tịch Sâm lại giống khi ở cầu thang nói mấy lời trêu chọc.
Cũng may anh chỉ nhắn lại ‘Ngủ ngon’ rồi không nói gì nữa.
Trác Dương thanh tĩnh lại, cậu để di động xuống, vươn người mở ngăn kéo đầu giường, lấy chiếc vòng tay Tịch Sâm tặng cho cậu ra. Cậu nhận nó đã được một tháng, trong một tháng này, cậu luôn nghĩ về chiếc khuy áo kia. Tịch Sâm sẽ không vô duyên vô cớ mà tặng cho cậu một chiếc khuy áo bình thường, trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dan-bong-chay/1715754/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.