【 Nhật ký của Hứa Tri Niên -13】
Ngày 14 tháng 4 năm 2021, trời mưa
Khương tiên sinh mãi mãi cũng sẽ không biết.
Khi được anh ôm ra khỏi đám cháy, tôi giống như được kéo lên từ vực thẳm.
Cảm giác được cứu rỗi này tôi không thể nào diễn tả bằng lời.
Anh khiến thế giới của tôi trở nên chân thực và tươi đẹp.
Cũng mang cho tôi hy vọng sống sót.
Anh chính là mọi thứ của tôi, my everything.
Tôi yêu anh.
—————
1362
Tôi đi qua vỗ lưng Hứa Tri Niên.
Cậu ấy ngẩng đầu lên, ánh mắt mờ mịt nhìn tôi trong gương.
Bàn tay đặt trên áo choàng tắm mềm mại có thể cảm nhận được thân thể cậu ấy run rẩy dưới lớp vải.
"Không sao chứ?" Tôi cúi xuống hỏi cậu ấy với vẻ lo âu.
Hứa Tri Niên lắc đầu.
Cậu ấy không nói gì mà cắn môi thật chặt, gần như muốn bật máu.
1363
Không lâu sau, dường như cậu ấy tỉnh táo lại, vặn vòi nước định rửa mặt.
"Khoan đã." Tôi đưa tay ngăn cậu ấy rồi chỉnh vòi nước sang hướng khác.
Nước ấm lập tức chảy ra.
Tôi nhíu mày nhìn cậu ấy: "Trời lạnh như vậy mà còn rửa mặt bằng nước lạnh à?"
Hứa Tri Niên thoáng sửng sốt: "Em, em không để ý."
1364
Rửa mặt xong, tâm tình cậu ấy khá hơn nhiều.
Tôi kéo cậu ấy ngồi xuống ghế salon trong phòng rồi rót cho cậu ấy ly nước ấm.
Cậu ấy chỉ bưng ly chứ không uống, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cuu-vot-the-than-cua-bach-nguyet-quang/3725470/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.