Ngày hôm sau khi Tô Nguyên tỉnh lại đã hơn mười một giờ. Cả người cậu rúc trong lòng Ninh Tuấn, đầu chôn ở cổ Ninh Tuấn, tay được mười ngón tay Ninh Tuấn đan vào đặt ở bên hông.
Tô Nguyên chớp mắt một cái, muốn rút mình khỏi cái ôm của người này. Ninh Tuấn lại buông tay cậu ra, hai tay kéo hông cậu một cái, bế cậu đến vị trí nằm ngang hàng mình.
"Họng có đau không?"
Tô Nguyên nhìn gương mặt điển trai phóng đại trước mặt mình, đàng hoàng nói: "Đau."
Ninh Tuấn hôn lên vùng giữa lông mày cậu: "Đợi lát nữa sẽ rót nước cho cậu uống, tôi có lời muốn nói với cậu."
Hình như Ninh Tuấn hơi căng thẳng, vẻ mặt tỏ ra rất mất tự nhiên. Chẳng hiểu sao Tô Nguyên cũng căng thẳng theo.
Ninh Tuấn nhìn chằm chằm Tô Nguyên một hồi, bên tai hơi đỏ ửng, trên mặt vẫn cố làm ra vẻ bình tĩnh: "Có phải cậu thích tôi không?"
Tô Nguyên chớp mắt một cái: "Ừ."
Anh dừng lại một chút, bổ sung: "Vẫn luôn chỉ thích một người là tôi à?"
Tô Nguyên rất biết điều gật đầu: "Chỉ thích một mình cậu thôi."
Nếu như Ninh Tuấn có cái đuôi, lúc này đã sớm vểnh lên rồi.
Anh cố gắng đè khóe môi muốn nhếch lên lại, vẫn không nhịn được mà hơi cười một chút, lại cảm thấy không thể bỏ qua cho Tô Nguyên dễ dàng như thế, cố ý nghiêm túc nói: "Vậy sau này cậu có thể bảo đảm không đi trêu chọc người khác nữa hay không?"
Tô Nguyên cảm thấy vấn đề này khá kỳ quái, mà cậu chẳng thể ngờ trong suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cuong-thu-doat-hao/353678/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.