Giản Hàng chọc chọc Đường Trì, nhỏ giọng nói: "Đây cũng là Nghiêm tổng làm phải không?"
Đường Trì không nói lời nào, Giản Hàng coi như cậu đồng ý: "Hai người cãi nhau?"
Đường Trì cau mày: "Không phải cãi nhau, là anh ấy chọc tôi tức giận."
Nghiêm Ngộ Sâm thật sự ba ngày không ăn đánh, liền nhảy lên nóc nhà lật ngói, hơn nửa đêm không đi ngủ mặc cái bộ đồ khủng bố như vậy đến đây, muốn giả quỷ dọa người à?
Hơn nữa, cái tên này rốt cuộc chuyển đổi khi nào vậy?
Trước kia chỉ cần chuyển đổi lại, sẽ lập tức gọi điện báo cáo cho mình biết, lần này ngược lại thì tốt, âm thầm làm ra chuyện này, lá gan thật lớn.
"Đường Trì, cậu không xuống à?" Tiêu Hàn chỉ xuống lầu.
"Không đi, để anh ấy đợi tiếp đi." Đường Trì trợn mắt.
Cậu vừa xoay người, Tiêu Hàn liền nhỏ giọng đánh cược với Giản Hàng và Dư Văn Nhạc: "Năm mươi tệ, trong vòng mười giây, Đường Trì chặc chắc sẽ xuống."
Không đợi hai người đặt cược, Đường Trì một thân sát khí xông ra.
Ngay tại thời điểm học viên vây xem càng lúc càng nhiều, một bóng người từ tòa nhà luyện tập đi ra.
"Tôi tra mẹ a, Đường Trì?" Một người ngạc nhiên: "Cho nên nói, husky ngốc nghếch kia là Nghiêm... tổng?"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, tiện đà không hẹn mà cùng hít vào một ngụm khí lạnh.
Nhìn thấy Đường Trì bước ra từ tòa nhà luyện tập, Nghiêm Ngộ Sâm giơ bóng bay, cồng kềnh bước tới, sau đó quỳ một chân trên mặt đất.
Đường Trì tức giận trong nháy mắt đông cứng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/994462/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.