Nghiêm Ngộ Sâm trầm mặc hồi lâu, lực đạo nắm chặt hai tay tăng lên, chặt chẽ ôm Đường Trì vào trong ngực, thật giống như đang sợ cậu chạy mất.
Đường Trì đưa tay vuốt tóc Nghiêm Ngộ Sâm: "Chồng, em không quản trước đó anh thế nào, nhưng bây giờ anh có em, không quản anh có bao nhiêu thương tâm khổ sở, em đều bên cạnh anh, cho nên, nói cho em được không?"
Nghiêm Ngộ Sâm nhìn Đường Trì, vành mắt đỏ.
Đường Trì chính là như vậy, dễ như ăn cháo chạm tới địa phương mềm yếu nhất trong lòng anh.
Lần đầu tiên có người để lại bữa sáng cho anh.
Lần đầu tiên có người quan tâm anh.
Lần đầu tiên có người để anh cảm giác được, bên cạnh không chỉ có một mình.
Lần đầu tiên có người cho anh cảm nhận được ấm áp khi ra ngoài công tác.
Lần đầu tiên có người nhân nhượng anh như vậy.
Nhưng những thứ này đối với người khác mà nói, rất rẻ tiền, rất dễ đạt được.
Nhưng đối với anh mà nói, không phải.
Bởi vì giá trị bản thân nhận được không phải xem ở bản chất vật đó mà nhìn vào chính nó có cần thiết hay không.
Khi làm một người sắp chết đói, một miếng bánh bao so với viên kim cương còn quý giá hơn.
"Lúc anh còn nhỏ, ba mẹ đã qua đời." Nghiêm Ngộ Sâm nhàn nhạt nói, dường như nói không chút liên hệ, nhưng Đường Trì biết, anh không chỉ bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài khiến mình thêm đau khổ.
"Lúc đó, chị gái anh vừa mang thai, anh được đưa đến nhà bạn bọn họ nhờ nuôi dưỡng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/994436/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.