"Nói chuyện với người kết hôn đúng là không giống nhau, không giống cẩu độc thân như chúng ta, ở đây khổ cực huấn luyện không có người nhớ." Giản Hàng chua xót nói.
Đường Trì cười cười không lên tiếng.
Không có ai nhớ mấy người, lão tử đây cùng lúc bị ba người nhớ rồi.
Thật sự là chết khô vì hạn hán, chết đuối vì ngập lụt.
*Nguyên văn - 旱的旱死涝的涝死 (Chết khô vì hạn hán, chết đuối vì ngập lụt): Cụm từ này nghĩa đen để chỉ sự hai hiện tượng thời tiết cực đoan là hạn hán và lũ lụt. Vùng hạn hán thì càng lúc càng khô hạn, vùng ngập lụt thì nước chỉ có dâng không rút. Nó có một ý nghĩa sâu xa hơn, là dùng hai hiện tượng cực đoan để chỉ khoảng cách giữa người và người, có người giàu sang phú quý, có người đáng thương nghèo khổ.
"Nghiêm chỉnh nói, bản nhạc tự sáng tác tuần này của Tiêu Hàn bị trả lại, chuyện gì vậy?" Đường Trì không hiểu nói.
Tuy Tiêu Hàn có chút lắm miệng, về phương diện hát, âm vực cũng không quá tệ, cũng không phải là một ca sĩ toàn năng, nhưng năng lực tự sáng tác của cậu ấy tuyệt đối tốt.
Tiêu Hàn vẫn luôn đứng đầu trong mấy tuần diễn ra cuộc thi tự sáng tác, mà lần này lại bị trả về.
Trong hoàn cảnh bình thường, chỉ cần không phải là quá kém, ca khúc sẽ không có khả năng bị trả về.
Tiêu Hàn lắc đầu, cũng biểu thị rất kỳ quái: "Không biết, tôi hỏi đạo diễn, đạo diễn trả lời rất mơ hồ, tôi cũng không hiểu ý của hắn rốt cuộc là gì."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/994425/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.