Lúc Đường Trì chuẩn bị giải quyết vấn đề cá nhân một chút, Nghiêm Ngộ Sâm nhắn tới một tin.
【 Nghiêm Ngộ Sâm: Vợ, tôi cứng. [oan ức.jpg] 】
Đường Trì: "..."
Anh cứng nói với tôi có hiệu quả không?
Chẳng lẽ còn muốn tôi mở video tuốt với anh?
Bất quá... có vẻ như cũng không phải là không thể.
【 Đường Trì: Vậy anh muốn thế nào? 】
【 Nghiêm Ngộ Sâm: Em có thể gửi tôi vài bức hình của em không, hơi hơi hở một chút, như vậy tôi mới có thể vào vệ sinh một mình đê giải quyết. 】
Anh cũng thật nhanh trí... Đường Trì mở camera, đối diện với ống kính vén quần áo lên mấy lần, cuối cùng vẫn không thể ấn chụp.
Cuối cùng, Đường Trì trả lời tin nhắn: 【 Trước tiên nhịn một chút, chờ anh về sẽ cho anh ăn. 】
Gửi xong, ngồi trên nắp bồn cầu, một bên nhẫn nại cảm giác khó chịu, một bên chờ Nghiêm Ngộ Sâm trả lời, nhưng đợi mười phút, vẫn không đợi được.
"Đường Trì, sắp đến giờ tắt đèn rồi, cậu rơi xuống hố rồi à?" Tiêu Hàn gõ cửa: "Đi nặng lâu, đối với thân thể cậu không tốt."
"Ra ngay đây." Không chờ được tin nhắn, tâm trạng Đường Trì có chút không vui, nhưng khoảng cách địa lý quá xa, chỉ có thể chờ Nghiêm Ngộ Sâm trở về rồi tính xổ.
Giải quyết một lúc sau, rốt cuộc Đường Trì cũng dập tắc được du͙ƈ vọиɠ mà Nghiêm Ngộ Sâm vừa gây lên, sau đó mới hướng bồn cầu xuất ra.
Bò lên giường, cậu theo thói quen đâm đâm con thỏ nhỏ màu hồng phấn treo trên tường, mí mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/994391/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.