Nghiêm Ngộ Sâm lời lẽ đanh thép: "Em lại nói lung tung gì vậy, sao có khả năng là tôi."
Đường Trì vô ngữ: "Được được được, không phải anh, là Nghiêm Đồng được chưa."
Sắc mặt Nghiêm Ngộ Sâm trong nháy mắt trở nên nghiêm trọng, bày dáng dấp đối đầu với kẻ địch mạnh: "Em nói người đánh Cố Chiêu Lương chinh là Nghiêm Đồng?"
"Đúng vậy." Đường Trì: "Anh ta không chỉ đánh Cố Chiêu Lương, còn dùng dao gác lên cổ Cố Chiếu Lương nữa."
"Khốn nạn!" Nghiêm Ngộ Sâm nổi giận mắng.
"..." Đường Trì ha ha cười thành tiếng, đây là lần đầu tiên thấy tự mình mắng mình lại có cảm giác chân thực như vậy.
"Anh cũng không cần tức giận như vậy, anh ta không làm gì Cố Chiêu Lương, chỉ muốn hù họa chút thôi." Đường Trì nói.
"Tôi không tức giận điều này." Nghiêm Ngộ Sâm cắn răng nói.
Đường Trì không rõ: "Vậy anh tức giận cái gì?"
Nghiêm Ngộ Sâm đỏ mắt, cái nhìn nóng rực nhìn chằm chằm Đường Trì, giống như chú chó Husky bị vây quanh ở giữa: "Em biết không, Nghiêm Đồng đi tìm Cố Chiêu Lương nói em là người của cậu ta. Cậu ta vì em, dám trực tiếp lấy dao dọa người, đủ thấy em ở trong lòng cậu ta có bao nhiêu quan trọng. Em là vợ tôi, tên đàn ông khác muốn em, em nói tôi không tức giận thế nào được?"
Đường Trì sửng sốt nửa ngày, mới miễn cưỡng theo kịp mạch não của Nghiêm Ngộ Sâm.
Nghiêm Ngộ Sâm căm phẫn sục sôi: "Tôi đang ăn giấm, thì sao? Vợ tôi bị tên đàn ông khác mơ tưởng quan tâm như vậy, nếu tôi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/994377/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.