Anh muốn chạm vào Đường Trì.
Muốn cởϊ qυầи áo của em ấy.
Muốn ôm em ấy.
Muốn hôn em ấy.
Muốn nhìn em ấy khóc.
Muốn lên giường với em ấy.
......
Từng cái từng cái ý nghĩ tràn ngập trong đại não, tứ chi có chút khó có thể tự kiềm chế.
Anh khẽ cắn răng, vừa mới miễn cưỡng áp chế một trận kỳ quái, nhưng khi rũ mắt nhìn Đường Trì trong lồng ngực, loại du͙ƈ vọиɠ tựa như muốn đòi mạng lần thứ hai bao phủ, dần dần càng thêm mãnh liệt.
Không được, không thể cứ tiếp tục như vậy, bằng không anh thật sự sẽ không thể kiểm soát được làm ra những gì không nên làm với Đường Trì... Nghiêm Ngộ Sâm dựa vào mấy phần lý trí còn sót lại của mình, muốn đặt Đường Trì xuống.
Nhưng chưa kịp hành động, một trận đau đớn kɦoáı ƈảʍ truyền từ cần cổ làm người càng hưng phấn.
Đường Trì cắn Nghiêm Ngộ Sâm một cái.
Thật sự coi anh thành bánh quy sữa mà ăn a... Nghiêm Ngộ Sâm nghiến răng, đôi mắt có chút ửng đỏ, ăn đau khẽ rên một tiếng, lý trí trong nháy mắt như quân lính tan rã: "Lá gan của em thật lớn."
Nói xong, Nghiêm Ngộ Sâm lập tức đỏ mắt, sắc mặt nham hiểm ôm Đường Trì đến ký túc xá đạo sư của mình, sau đó ném người nào đó lên chiếc giường mềm mại.
Khi cảm nhận được dưới thân mềm mại, Đường Trì thoải mái hừ hừ hai tiếng.
Ngón tay trắng nón lạnh lẽo câu lên một bên mép áo Đường Trì, làn da ấm áp bóng loáng trong nháy mắt lan dọc theo đầu ngón tay truyền khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/234625/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.