"Tôi không vươn cành ra ngoài." Đường Trì cứng ngắc xoa xoa đại tai mình: "Tôi đây đều hướng về anh."
Nghiêm Ngộ Sâm thần sắc cổ quái liếc nhìn cậu.
Đường Trì né tránh ánh mắt anh nhìn sáng, thay đổi chủ đề nói: "Nếu không để tôi thay anh lên đi, học viên đấu học viên, nếu như tôi có thua cũng không có bao nhiêu mất mặt."
"Không cần thiết." Trong mắt Nghiêm Ngộ Sâm xuất hiện ý cười nhàn nhạt, thời điểm quay đầu nhìn về hướng Trương Tử Hằng, rất nhanh đã thu lại ý cười: "Chuẩn bị xong chưa?"
"Có gì đâu mà phải chuẩn bị." Trương Tử Hằng hếch cằm: "Nhạc anh lựa chọn hay để tôi?"
"Không cần chọn, ngẫu nhiên." Nghiêm Ngộ Sâm bật thiết bị âm thanh, khoảnh khắc âm nhạc vang lên, cấp Trương Tử Hằng làm động tác bắt đầu.
Trương Tử Hằng không chút nào khiêm tốn, một bước uyển chuyển nhanh nhẹn trượt đến giữa phòng.
Bài nhạc đầu tiên có độ khó rất cao, một trong những khó khăn chính là nằm ở nhịp điệu phức tạp của nó.
Trương Tử Hằng nền tảng rất tốt, hơn nữa vài năm trước đã từng làm thực tập sinh trong một công ty giải trí, càng không thành vấn đề trong việc điều khiển động tác nhịp nhàng trong bản nhạc này.
Mà, một dancer giỏi, bước theo nhịp điệu chỉ là những điều cơ bản, quan trọng hơn là có thể diễn giải phong cách âm nhạc một cách hoàn hảo.
Khó khăn thứ hai của bản nhạc này nằm ở phong cách âm nhạc tắm tối độc đáo thời trung cổ, khiến người nghe dễ gây nghiện và ảo giác.
Ngay khi Trương Tử Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/234615/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.