"Tốt xấu cũng là em trai anh, nói như vậy, không được tốt lắm." Nghiêm Ngộ Sâm tao nhã lắc nhẹ ly rượu vang đỏ, nhướng mày mỉm cười.
Đường Việt khịt mũi: "Em trai cái gì, bất quá chỉ là một đứa dã chủng được cha tôi đưa về."
Nghiêm Ngộ Sâm nheo mắt, tò mò hỏi: "Nói vậy là ý gì?"
Đường Việt thở ra một hơi: "Mặc dù chẳng phải chuyện vinh quang gì, tôi cũng không muốn giấu cậu. Nó là con trai ngoài giá thú của cha tôi cùng một người phụ nữ khác, nếu không phải lúc đó bà nội tôi còn sống, ầm ĩ nói không thể để huyết mạch nhà họ Đường lưu lạc bên ngoài được, sống chết muốn đưa nó về, nó hiện tại không biết ăn xin ở nơi nào."
Nghiêm Ngộ Sâm bật cười: "Khó trách sau khi bố anh tạ thế, đem hết tài sản đều đưa hết cho anh, một phân tiền cũng không đưa cho cậu ta."
Đường Việt chế nhạo nói: "Đầu nó bây giờ đều muốn chèn ép Giang Miện, cho dù phân cho cậu ta tài sản, cũng chỉ dùng để thương thiên hại lý. Hơn nữa bên phía mẹ nó còn có một đứa em trai đặc biệt kinh tởm, cả ngày du thủ du thực, là khách quen của cục công an, Đường Trì bỏ tiền, em trai trách nhiệm làm quỷ, hai người bọn họ sắp trở thành một băng đảng được rồi."
*Thương thiên hại lý; Làm việc tàn nhẫn, nhẫn tâm, không có tính người.
*Du thủ du thực: Chơi bời lêu lổng, không có nghề nghiệp.
Nghiêm Ngộ Sâm cụng ly rượu với Đường Việt: "Cậu ta như vậy không có gì khác?"
Đường Việt ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/234611/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.