truyentop.net,tamlinh247,wikidich,wattpad.vn,foxtruyen,truyenplus,... thì tất cả đều là reup mà chưa được mình đồng ý.
Tiêu đề: NGHĨA TRANG: NGƯỜI GÓA PHỤ MẤT CHỒNG
Nghĩa trang, trời âm u lạnh lẽo.
Gió lạnh rít gào qua những tấm bia mộ, phát ra tiếng r*n r* kéo dài và thê lương, cuốn theo một chiếc lá vàng khô khốc, đưa đến dưới đôi giày da đen bóng loáng, giẫm lên tạo thành âm thanh lạo xạo.
Khẽ thở ra…
Hoắc Cẩn Niên nhìn chằm chằm vào bia mộ màu xám trắng trước mặt rất lâu, rồi đặt bó hoa lily trắng trong tay xuống.
Xung quanh đã có hai bó hoa tuy không cùng loại nhưng đều đẹp, cùng với vài món bánh ngọt tinh xảo và đồ vật xinh xắn, bày kín một vòng trên khoảng đất trống bằng phẳng trước bia mộ.
Anh dịch chuyển đồ cúng sang một bên, chừa ra một chỗ để ngồi.
Dù là mẹ con ruột thịt, nhưng dù sao họ cũng chỉ sống cùng nhau năm năm.
Năm năm ấy, chiếm chưa đầy một phần sáu cuộc đời anh, mà khoảng thời gian ngắn ngủi đó cũng chẳng mấy vui vẻ gì.
Mỗi lần Hoắc Cẩn Niên đều đợi ông bà ngoại tế lễ xong xuôi, rồi mới một mình đến thăm bà, như vậy sẽ không phải bị kéo lại nghe những lời sến sẩm.
“Lâu rồi không gặp.”
Trong năm nay đã xảy ra khá nhiều chuyện, đặc biệt là mấy ngày nay, Hoắc Hoài Viễn đã vào tù, Hoắc Tuấn cũng sa lưới ở Canada, nhà họ Hoắc xem như đã hoàn toàn sụp đổ.
Hoắc Cẩn Niên kể xong với giọng điệu bình thản, dừng lại một chút, đất trời vạn vật vẫn như cũ, trong nghĩa trang trống trải chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cun-con-cua-do-tong-tai-giau-co/4691019/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.