Tiêu đề: Quán Bar, Sao Bỗng Dưng Lại Dỗ Dành Người?
Quán bar.
Trong ánh đèn mờ ảo, những người trong sàn nhảy chen chúc, vặn vẹo điên cuồng, để lộ vẻ hoang dại dưới ánh đèn xoay tròn nhấp nháy. Rượu đắt tiền được khui hàng trăm chai, chẳng chút tiếc rẻ tràn ra, đổ vương vãi, trút xuống, tiếng cười đùa và tiếng la hét đinh tai nhức óc.
Thẩm Hữu vừa bước vào, đã bị bầu không khí hỗn loạn này bao trùm lấy, cậu nheo mắt cố tìm kiếm gương mặt quen thuộc nhưng chẳng mấy hiệu quả.
Khó khăn lắm cậu mới lách qua đám đông đến được quầy bar, người pha chế rượu nhanh chóng nhận ra chàng trai trẻ đẹp với vẻ mặt ngơ ngác, dù trang phục hay khí chất đều vô cùng non nớt này, ánh mắt lập tức sáng rực.
“Bé cưng, đi một mình à?”
Eric nhướng mày, khẽ cười bằng giọng trầm ấm quyến rũ, thuận tay pha một ly Baileys ngọt rồi đặt trước mặt Thẩm Hữu.
“Ly này tôi mời cậu.”
“Gì cơ?”
Trong quán bar thật sự quá ồn ào, Thẩm Hữu nghi hoặc nhìn ly rượu, cười chỉ vào tai mình, ý nói không nghe rõ anh ta nói gì.
Bị nụ cười ấy làm choáng váng ở cự ly gần, vẻ mặt Eric càng thêm hứng thú, nhưng chưa kịp cúi người tiến thêm một bước thì khu vực quanh quầy bar đã được dọn sạch một khoảng trống.
Dưới ánh mắt của mọi người, chàng trai trẻ đẹp trắng đến phát sáng này đã được quản lý cung kính dẫn đi, từ lối đi Kim Cương Đen lên phòng VIP độc quyền dành cho hội viên ở tầng hai.
“Chào buổi tối.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cun-con-cua-do-tong-tai-giau-co/4690982/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.