Tiêu đề: Cảm ơn. Phải chăng đang yêu rồi?
Tháng Mười Một cuối cùng cũng khép lại.
Mấy ngày nay trời ảm đạm, gió lạnh từng đợt tạt vào mặt, vài chiếc lá khô vàng úa bay lả tả, đậu vào mũ áo khoác lông vũ của học sinh qua lại.
"Bụp."
Cánh cửa tủ quần áo được một bàn tay đóng lại, Thẩm Hữu thở phào, giữa môi răng có làn hơi trắng ấm áp bay lên.
Rõ ràng sau chuyện trên tường tỏ tình chưa được mấy ngày, nhiệt độ bỗng chốc giảm mạnh.
Nhưng khác với những mùa đông trước, năm nay cậu có cả tủ áo khoác lông vũ rất nhẹ, rất ấm áp và rất đẹp, không cần phải đếm ngày chờ xuân về nữa.
Chú ý nhé, là cả một tủ đó!
Khóe miệng Thẩm Hữu không thể kiềm chế mà nhếch lên, cậu kéo khóa áo lên tận cùng, vùi nửa khuôn mặt vào trong, rồi lần lượt đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai, cuối cùng đội thêm chiếc mũ áo lông vũ có một vành lông xù mềm mại.
Toàn thân chỉ lộ ra đôi mắt, và những ngón tay tái đỏ vì lạnh.
"Ôi, đại minh tinh đi đâu thế này?"
Lâm Phi Thừa đang nằm trên giường chơi game, liếc mắt nhìn người kia, lười biếng nói.
Thẩm Hữu đảo tròng mắt, cười mắng: "Cút đi, cậu mới là đại minh tinh ấy."
Lâm Phi Thừa "chậc" một tiếng.
Thời gian trước, hắn đột nhiên bị bố túm lại để nói chuyện tâm tình, chưa kịp cảm động thì đã nghe thấy lệnh cấm túc một tháng không được gây chuyện, đành phải nuốt ngược nước mắt vào trong.
Chẳng phải vô lý sao?!
Rồi hắn nghe bố mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cun-con-cua-do-tong-tai-giau-co/4690980/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.