Tiêu đề: Tiếng tăm lừng lẫy, những năm tháng lỡ làng
Thẩm Hữu đổi trọng tâm cơ thể từ chân trái sang chân phải, nhìn chiếc đèn chùm lấp lánh trên đầu, vẻ mặt có chút thất thần.
Tuy đã có sự giới thiệu của Hoắc tiên sinh trước đó, nhưng mọi chuyện vẫn không mấy suôn sẻ.
Một số người có địa vị cao tự phụ thân phận, chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn bằng ánh mắt chế giễu lạnh nhạt, nhưng cũng có một số người khác lại rất nhiệt tình, song cũng chia làm hai phe.
Một phe như thể cậu là loài động vật quý hiếm được bảo vệ, tò mò hỏi han, một phe nói chuyện cứ như đang lái xe trên con đường núi quanh co khúc khuỷu, hoàn toàn không đoán được ý đồ thật sự.
Cứ như người trước mặt này – “từ việc bàn về rượu đêm nay đến thời tiết ở sân trượt tuyết, rồi đến chuyện yêu sớm của cháu gái, rồi đến các thương hiệu vest, bây giờ đang bàn loại keo xịt tóc nào dùng tốt hơn” – vậy đó.
Bị hỏi ý kiến, tầm mắt của Thẩm Hữu đang mơ hồ chợt tập trung lại, “...Tôi nghĩ, tôi nên đi ăn chút gì đó.”
Vừa vào sảnh, cậu đã nhìn thấy đủ loại món ăn tinh xảo và bánh ngọt nhỏ bày trên bàn dài, nhưng vì chuyện chính đang ở trước mắt, cậu chỉ đành miễn cưỡng dời ánh mắt.
Giao thiệp với con người mệt mỏi quá, chi bằng đi ăn một món tráng miệng nhỏ.
Bỏ lại một loạt ánh mắt khác nhau, Thẩm Hữu đi thẳng đến bàn bày thức ăn, gắp sushi cá ngừ và bánh velvet đỏ vào đĩa, cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cun-con-cua-do-tong-tai-giau-co/4690972/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.