Tiêu đề: Thật được lòng người, ai lại đi ghen tuông vớ vẩn thế kia?
Đại học A, phòng tiếp khách của hiệu trưởng.
Bên ngoài trời đã về khuya, cuộc thảo luận cũng đi đến hồi kết.
"Năm nào quỹ học bổng cũng có cậu tài trợ, vậy mà tôi chưa từng thấy cậu nói vài câu với lũ trẻ được giúp đỡ, ngay cả mặt cũng chẳng lộ diện một lần…"
Trương Minh Quỳnh vừa lẩm bẩm vừa sắp xếp tài liệu trên tay. Lâu rồi không thấy hồi đáp, bà đẩy gọng kính vàng trên sống mũi, nhìn về phía người đang ngồi trên ghế sô pha đối diện.
Hệ thống sưởi trong phòng có vẻ đã bật hơi cao.
Hoắc Cẩn Niên cởi chiếc áo khoác dạ len đen tuyền bên ngoài, lộ ra bộ âu phục hai mảnh kiểu cổ điển cùng màu bên trong. Chiếc áo gile flannel ôm vừa vặn đường eo, khiến anh trông vừa thanh lịch vừa trang nghiêm.
Anh lãnh đạm nói: "Không cần thiết."
Trương Minh Quỳnh thở dài.
"Cứ ngỡ hôm qua cậu mới phát biểu trong lễ tốt nghiệp, vậy mà hôm nay đã là chủ tịch của một tập đoàn rồi… Thời gian quả thực không chờ đợi ai."
Ánh mắt bà hiền từ, nhìn đứa trẻ mà bà đã dõi theo từ khi còn thơ bé lớn lên, trong nét mặt hòa nhã ẩn chứa một nỗi lo lắng sâu sắc.
Hoắc Cẩn Niên im lặng một lát, cũng khép lại tài liệu trên tay, nhìn ra ngoài cửa sổ nơi hàng cây ngô đồng mùa thu.
"Ôi chao…"
Trương Minh Quỳnh chẳng buồn rầu được lâu, bà mỉm cười nói: "Thế nào rồi, tìm được người yêu chưa? Lâu như vậy rồi mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cun-con-cua-do-tong-tai-giau-co/4690970/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.