truyentop.net,tamlinh247,wikidich,wattpad.vn,foxtruyen,truyenplus,... thì tất cả đều là reup mà chưa được mình đồng ý.
Tiêu đề: Tình nhân có thời hạn một năm: Thì ra áo khoác lông vũ lại nhẹ đến vậy...
Tan học đã quá sáu giờ.
Hoắc tiên sinh vẫn chần chừ chưa hé lời, Thẩm Hữu loay hoay đợi mấy phút, cuối cùng vẫn quyết định đi mua một bó hoa.
May mắn thay, tiệm hoa cậu từng làm thêm không quá xa, chỉ hơn một cây số, chạy bộ là có thể đến nhanh nhất. Khi nhận được tin nhắn, cậu vừa hay đã tới tiệm.
Nhanh chóng hoàn thành các bước chọn lựa, gói ghém, trang trí, cậu ôm bó hoa trong lòng, chạy một mạch về, vừa kịp đến nơi trước sáu giờ hai mươi tám phút.
Cũng may, không bị trễ.
"Hoắc tiên sinh, đây là tặng anh."
Thẩm Hữu cười rạng rỡ, nhìn người đàn ông khựng lại một chút, dường như có chút chần chừ đưa tay nhận lấy bó hoa của cậu. Cánh hoa rực rỡ và làn da trắng lạnh của đối phương tạo thành sự tương phản rõ rệt.
Cậu vòng qua đuôi xe, lên xe đóng cửa. Bên tai truyền đến một giọng nói nhàn nhạt.
"Cảm ơn."
Thẩm Hữu quay đầu, nhìn thấy Hoắc Cẩn Niên đang ngắm nghía bó hướng dương. Thần sắc anh đã khôi phục vẻ bình tĩnh như thường lệ, khóe mắt dài hẹp khẽ cụp xuống, trông có vẻ hờ hững.
"Nhưng tôi đã nói rồi, em không cần phải lấy lòng tôi, lần tới cứ trực tiếp đến là được."
Thẩm Hữu ừ một tiếng chẳng mấy bận tâm, "Cũng không hẳn là lấy lòng đâu."
Nghe vậy, Hoắc Cẩn Niên đặt bó hoa lên đùi, chuyển mắt nhìn cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cun-con-cua-do-tong-tai-giau-co/4690965/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.