Editor: Lam Phi Ngư
"... Khụ khụ, khụ khụ khụ."
Trác Phù nắm ngón tay lại thành quả đấm đặt bên miệng ho khan vài tiếng.
Lúc này Thời An mới phát hiện bên cạnh vẫn còn vài hơi thở xa lạ khác.
Cậu bị dọa sợ, vội vàng nhảy dựng lên khỏi người Mục Hành.
Phần gáy của Mục Hành đập xuống mặt đất, phát ra một tiếng bộp: "..."
Thời An quay đầu nhìn Trác Phù và Ôn Dao đứng bên cạnh, cậu có chút vui vẻ và ngạc nhiên chớp mắt vài cái: "A, là hai người!"
Ôn Dao và Trác Phù nhìn thiếu niên đột nhiên xuất hiện từ trong không khí.
Ngoài trừ quần áo có hơi bẩn, vải vóc bị ma lực vực sâu ăn mòn nên có vẻ bị phai màu đôi chút ra thì Thời An thoạt nhìn không có khác biệt gì quá lớn so với trước đây, tay chân đầu đuôi đều đầy đủ, không bị thương không đau đớn.
Trác Phù thở phào nhẹ nhõm:
"Tốt quá... Xem ra đã thành công rồi, vừa nãy thật sự sắp dọa chết bọn tôi đấy. Thậm chí Ôn Dao còn..."
Ôn Dao thẹn quá hóa giận trừng mắt liếc Trác Phù một cái.
Trác Phù tiếp thu đước tín hiệu từ tầm mắt của Ôn Dao, anh lập tức đổi giọng: "Không phải bọn tôi, chỉ tôi, chỉ có tôi bị hù thôi. Lúc nãy Ôn Dao rất bình tĩnh, thật đó."
Ánh mắt Thời An dời khỏi người hai người họ, rơi vào trên người người áo bào đen cách đó không xa.
Cậu hơi ngẩn ra, có chút nghi hoặc nghiêng đầu hỏi:
"...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570944/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.