Editor: Lam Phi Ngư
Khu trung ương, trong doanh trại tạm thời của lính đánh thuê.
Từ Phong chầm chậm dạo bước trong phòng.
Cách một cánh cửa, có thể thấp thoáng nghe thấy tiếng nâng li chè chén say sưa của nhóm lính đánh thuê ở bên ngoài.
Gã nhìn chăm chú vài rương sắt màu đen trước mặt, nắp rương đều được mở ra, bảo thạch óng ánh sáng chói và hoàng kim chồng chất đầy ắp, dưới ánh sáng ảm đạm trong phòng lóe ra ánh sáng lộng lẫy mê người.
Đáy mắt Từ Phong phản chiếu ánh sáng rực rỡ của tài bảo.
Sau khi Cự Long biến mất, cuối cùng bọn gã cũng có thể không kiêng nể gì mà sử dụng đống tài bảo này rồi.
Số tài bảo trước mắt chỉ mới là một phần nhỏ bọn gã mang đến khu trung ương mà thôi.
Sau khi biết Cự Long đã bị tống ra khỏi đại lục, Từ Phong lập tức bắt đầu liên hệ người mua.
Rất hiển nhiên, số lượng gia tộc có hứng thú rất đông đảo.
Chỉ cần gã muốn, toàn bộ những tài bảo này có thể cấp tốc biến thành tiền mặt. Mà sau khi có được số tiền đó, tổ chức bị tổn thất nặng nề trước kia cũng có thể lần nữa tỏa ra sức sống.
Từ Phong chầm chậm dùng khăn tay nhẹ nhàng đè lên vết sẹo trên mặt, lộ ra một nụ cười hài lòng.
Tuy gã không mong muốn dính líu quan hệ với loại tổ chức chính phủ như cục quản lí, thế nhưng chí ít thì kết quả hiện tại rất tốt.
Đúng lúc này, gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570928/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.