Đồng tử Thời Thụy co rụt lại, máu trên gương mặt rút đi hết.
Thiếu niên ngoài cửa cất bước tiến vào một cách tự nhiên, nói:
"Thời Tắc Thuần có ở đây không?"
Thời Thụy như bị người đánh một cú thật mạnh, hai chân cậu ta mềm nhũn chậm rãi lùi về sau một bước, miệng há ra nhưng cổ họng lại như bị bóp chặt, chỉ có thể phát ra âm tiết đơn điệu:
"Anh... anh..."
Thấy Thời Thụy lắp bắp không nói nên lời, Thời An hơi nhíu mày, lộ ra vẻ mặt phiền não, khẽ nói:
"Cậu biết tôi không thích lãng phí thời gian mà."
"!!!"
Chuyện phát sinh vào đêm hôm nọ vốn đã bị Thời Thụy cưỡng ép quên đi, nhưng hiện tại nó lại như thủy triều tràn vào trong đầu cậu ta, hình ảnh rõ ràng, không bỏ sót bất kì chi tiết nào.
Thời Thụy chợt run lên một cái, lắp bắp đáp:
"Cha, cha không có ở đây."
Trên thực tế, đã ba ngày rồi Thời Tắc Thuần không về nhà.
Thời Thụy không biết cụ thể đã xảy ra việc gì, cũng không biết rốt cuộc Thời Tắc Thuần đang ở nơi nào. Nhưng căn cứ vào vẻ mặt xanh mét trước khi rời nhà của Thời Tắc Thuần vào ba ngày trước, cậu ta đoán rằng việc nọ có lẽ rất khó để giải quyết.
Lúc này, Thời An đã vô cùng tự nhiên bước vào phòng khách.
Cậu lười biếng vùi người vào trong ghế sofa, sau đó giương cằm nói với Thời Thụy: "Gọi điện cho ông ta đi."
Đúng lúc này, quản gia ở nhà chính Thời gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570897/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.