Chế tạo vết nứt vực sâu là một việc không hề dễ dàng.
Nhất là khi con người muốn chế tạo một thông đạo 'liên kết tới vị trí cố định', nó đòi hỏi một thời gian rất dài.
Dưới tình huống hiện tại, cần ba ngày.
Tốn trọn ba ngày họ mới sắp xếp xong mọi thứ.
Theo ánh sáng đỏ tươi dần sáng lên trong pháp trận được vẽ từ máu tươi, ma lực vực sâu cuồn cuộn không dứt được rút ra từ trong khoáng thạch màu đen, như một cơn bão hỗn độn tụ lại trong không khí.
Sắc trời trở nên tối tăm và âm trầm, rét lạnh như trước khi cơn bão ập đến.
Mặt đất chấn động.
Như có vật gì đó sâu dưới lòng đất đang gầm thét, giãy giụa, muốn thoát khỏi giam cầm.
"Rắc —"
Một tiếng vỡ vụn khó hiểu vang lên từ dưới chân.
Đám lính đánh thuê đứng trên mặt đất lộ ra vẻ mặt sợ hãi, bọn gã vô thức lùi về sau, sắc mặt trắng bệch.
Chỉ duy nhất người áo bào đen vẫn bình tĩnh đứng yên tại chỗ, hơi ngước mặt lên, trên gương mặt bị bóng râm bao phủ hiện lên một nụ cười không thể nhìn thấu.
Trước mặt họ, một vết nứt vực sâu mới sinh từ từ mở rộng.
Đó là một thông đạo chật hẹp, sâu thẳm, một nửa ngưng tụ trong hiện thực, một nửa lơ lửng bên ngoài đại lục, sương mù màu xám mang theo khí độc chậm rãi tản mạn ra ngoài.
Đám lính đánh thuê do dự nhìn thủ lĩnh.
Còn Từ Phong thì nhìn người áo bào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570864/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.