Không hề có điềm báo, thiếu niên trước mặt đột nhiên bắt đầu khẩn trương.
Chỉ thấy thiếu niên càng cúi đầu thấp hơn, giọng căng thẳng đầy áp lực: "Tôi đi trước nhé."
Vừa dứt lời, Thời An liền giãy khỏi tay Mục Hành, cậu cúi thấp đầu vội vàng đi ra ngoài.
Mục Hành hơi nhíu mày, tay mắt lanh lẹ nắm lấy cổ tay thiếu niên:
"Em sao thế?"
"Không, không sao cả." Giọng Thời An cứng đờ, âm cuối còn loáng thoáng mang theo chút khàn khàn.
Từ góc độ của Mục Hành chỉ có thể nhìn thấy gò má nửa bên mặt đang cúi xuống cực thấp của thiếu niên, trên da thịt trắng nõn ửng hồng nhàn nhạt, vành tai trắng nõn mỏng manh hiện tại đã nóng đến đỏ bừng.
Cậu giãy giụa cổ tay, xương cổ tay mảnh khảnh hơi run rẩy:
"...Tôi mệt."
Ánh mắt Mục Hành rơi lên người thiếu niên, hai con ngươi xanh thẳm như bầu trời sâu không với tới.
Anh không cho Thời An giãy giụa, trái lại còn siết chặt ngón tay hơn.
"Phát tác rồi?"
Thời An như mèo bị giẫm phải đuôi, cậu chợt nhảy dựng lên, giọng vô thức nâng cao:
"Không có!"
Thời An hung dữ trừng nhân loại trước mặt.
Mặt mũi thiếu niên đã bị đốt thành màu đỏ cực kì tươi đẹp, hô hấp có chút dồn dập, tròng mắt đen nhánh phủ một tầng hơi nước mông lung, làm lực sát thương ánh nhìn của cậu giảm xuống cực thấp.
Tuy ở tầng này không có quá nhiều người, nhưng đã có thành viên cục quản lí từ đằng xa lén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570847/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.