... Mục Hành vừa nói gì?
Thời An ngớ người đứng đơ ra tại chỗ, cậu mờ mịt nhìn chằm chằm nhân loại gần ngay trước mặt.
Tốn ước chừng mười giây cậu mới kịp phản ứng lại.
Sắc đỏ từ đôi mắt dần lan ra trên gương mặt trắng nõn, nhiệt độ nóng hổi thiêu cháy cả da mặt như muốn tràn ra từ sâu trong mạch máu, vừa nóng bóng vừa tươi đẹp, điên cuồng lan tràn ra ngoài.
Trong chốc lát, hình ảnh Thời An vừa mới cố gắng quên đi lại như mất khống chế tràn vào trong đầu cậu.
Đầu Thời An nổ ầm ầm, dường như mỗi một móc xích đều đã mất đi tác dụng.
Ý cười trên khóe môi của Mục Hành càng sâu hơn.
Môi anh rất mỏng, đường môi sắc nét, màu sắc rất nhạt, trông giống như màu tuyết lạnh lẽo.
Người đàn ông cúi người, bờ môi dán bên tai Thời An phun ra lời nói tội ác:
"Anh đoán em sẽ rất thích đó."
"...?!"
Lúc này Thời An mới như chợt tỉnh giấc. Mặt cậu đỏ như lửa đốt, hai mắt trợn tròn kinh hoàng, giống như gặp phải chuyện gì đó rất kinh khủng, lảo đảo lùi về sau mấy bước:
"Anh... Anh... Tôi..."
Đúng lúc này, máy truyền tin của Mục Hành bỗng reo lên.
Tiếng chuông chói tai bén nhọn kia như lưỡi dao rạch vào bầu không khí sền sệt mập mờ trước mặt, phá tan bầu không khí hiện tại.
Mục Hành hiểu được đạo lí thấy tốt thì ngưng.
Anh có chút tiếc nuối dừng bước, thu hồi tầm mắt không ép sát thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570841/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.