"..."
Thời An cảm thấy cả thân rồng đều không ổn.
Cậu đờ đẫn ngồi trên giường, đầu óc trống rỗng.
Cho nên...
Vì sao! Sự việc! Lại! Phát triển thành! Cái dạng này chứ hả!
Ma trùng ngồi xổm trong hộc tủ mặt mày nhăn nhó, nghiến răng nghiến lợi nói: "... Tên nhân loại đáng chết kia! Dám lợi dụng lúc người ta khó khăn! Chiếm tiện nghi của đại nhân!"
Trước ngày hôm nay, về cơ bản chỉ cần Mục Hành có mặt thì ma trùng và khói đen đều rơi vào trạng thái chết giả để tránh bị Mục Hành phát hiện hơi thở.
Vào ngày hôm nay, ma trùng mới biết được việc Thời An ù ù cạc cạc xác lập quan hệ yêu đương với Mục Hành.
Đồng thời, nó rất tức giận.
Đây chẳng phải là lợi dụng sự khác biệt văn hóa để bắt nạt rồng hả!
Vô sỉ!
Khói đen hòa giải an ủi: "Đừng nóng giận đừng nóng giận, dù sao tên nhân loại kia cũng đâu biết đại nhân là rồng đâu..."
Ma trùng thét to: "Hèn hạ!"
"Hứ." Một tiếng hừ lạnh truyền đến từ bên cạnh.
Con mắt ngồi trên bệ cửa sổ, hai chân bắt chéo, hai cánh tay nhỏ bé khoanh lại, quái gở nói:
"Chẳng phải mỗi ngày bọn mi đều đi theo Cự Long đại nhân à? Thế mà lại để tên nhân loại nham hiểm khi thừa lúc vắng mặt mà hành động, quá không xứng chức đấy nhé! Hiện tại sao bọn mi không tự xem lại bản thân mình đi? Nếu không phải tại bọn mi không làm tròn bổn phận, không chịu giảng giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570809/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.