Editor: Lam Phi Ngư
Thủ lĩnh đoàn lính đánh thuê bọn họ vừa mới gặp hơn một giờ trước đang tiến lại gần, theo sát phía sau là gã đàn ông râu ria xồm xàm nói chuyện với họ trong khe núi.
Vương Lê ngừng bước, cảnh giác nhìn chằm chằm bọn họ.
Ngay sau đó, một bóng người mảnh khảnh bị ném vào một cách tàn nhẫn.
Là Trần Mộng.
Trần Mộng ngã dưới đất, tóc tai tán loạn, hơi thở dồn dập, nửa gương mặt sưng tấy, khóe miệng rướm máu.
"Gái điếm thúi." Gã đàn ông râu ria xồm xàm phun nước bọt, đáy mắt đầy tơ máu, tay gã run rẩy, ba ngón tay phía sau đã biến mất, miệng vết thương vẫn còn sót lại dấu vết tổn thương tím xanh do giá rét, thoạt nhìn vô cùng thê thảm.
Trần Mộng sửa sang lại tóc tai, ngước mắt nhìn.
Cặp mắt của cô rất sáng, như lưỡi dao lóe lên hàn quang, cô cười một tiếng: "Thế nào? Học sinh nữ đùa vui không?"
Sắc mặt Vương Lê hơi nghiêm lại.
Nhớ đến ánh mắt trước đó của gã nhìn Trần Mộng lúc ở khe núi, Vương Lê lập tức đoán được tám chín phần mười việc vừa xảy ra khi nãy.
Thủ lĩnh nói chậm rãi: "Bạn của cậu làm người của tôi bị thương thành thế này, dù gì cũng phải cho tôi một lời giải thích nhỉ."
Vương Lê bước lên trước một bước, khéo léo che chắn Trần Mộng ra sau người, không kiêu ngạo không siểm nịch nói:
"Thứ cho tôi nói thẳng, chỉ sợ lần này người của ngài là bị trừng phạt đúng tội."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570717/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.