Editor: Lam Phi Ngư
Bỗng nhiên, Thời An chợt dừng bước.
Cậu ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn về một hướng.
Cách đó không xa, vô số dây leo thô to đen kịt đang vươn lên tạo thành một đài cao, trên đỉnh lóe lên ánh sáng màu đỏ sẫm. Đó là một quả cầu nhỏ, màu đỏ đậm lập lòe trong bóng tối, trông rất quái dị và kì lạ. Ở giữa có một vết nứt dài mảnh màu đen, thoạt nhìn giống như một con mắt.
Thời An có thể cảm nhận rõ ràng.
Không sai. Chính là nó.
Đây là thứ mà cậu tìm mãi từ nãy đến giờ.
Hơi thở hắc ám nồng đậm, mỹ diệu, dụ người đến vậy. Nó đang liên tục không ngừng trào ra ngoài, chỉ trong giây lát đã lấp đầy thân thể cậu.
Một sự khao khát mãnh liệt trào ra từ sâu trong tận linh hồn.
Thời An ngẩn ngơ nhìn chăm chú vào con mắt, cậu không thể khống chế đi về phía nó —
"Này này! Đợi đã!" Ma trùng cảm nhận được sự bất thường.
Thế nhưng Thời An như không nghe thấy, cậu vẫn đi thẳng về phía mắt vực sâu.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, đôi mắt dưới hàng mi đen nhánh của thiếu niên đã hoàn toàn biến thành màu đỏ cực kì thuần khiết, giống như dung nham liệt hỏa hừng hực bốc cháy, đường vân màu vàng nhạt lóng lánh bao quanh con ngươi hẹp dài ở giữa đôi mắt.
Sự khác biệt không thuộc về loài người hiện lên không chút kiêng kị, vừa có vẻ kì quặc lại tàn khốc.
Khoảng cách càng rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570653/chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.