Editor: Lam Phi Ngư
Thành viên cục quản lí chia thành nhiều tiểu đội, trật tự đi tới trước từng lối thoát hiểm của tất cả khu vực.
Tuy bầu không khí trong phòng điều khiển vẫn rất căng thẳng nhưng nó đã khôi phục lại sự ngay ngắn trật tự lúc trước.
Cùng lúc đó, nhân viên kỹ thuật đã sửa chữa gấp thiết bị, cuối cùng cũng khôi phục được một phần chức năng trong hệ thống mô phỏng thực chiến.
Mặc dù phần lớn màn hình trên tường vẫn tối đen như cũ, nhưng một số khu vực đã sáng lên.
Hiện tại, tuy vẫn chưa có cách nào định vị vị trí cụ thể của từng học viên, thế nhưng hiện tại đã có thể quan sát được bên trong mỗi khu vực rốt cuộc còn sót lại bao nhiêu học sinh, thế này ít nhất có thể tránh được việc phải đi tìm kiếm theo kiểu trải thảm.
"Khu sông băng 52 người, khu rừng mưa 48 người, khu sa mạc 9 người, khu rừng rậm..."
Nhân viên công tác cúi đầu nhớ kĩ danh sách, đột nhiên hơi dừng lại: "Khu đất khô cằn 2 người."
"Khu đất khô cằn?" Người phụ trách truy hỏi.
Chính là khu vực xuất hiện vết nứt vực sâu kia ư...?
Vẻ mặt nhân viên công tác cũng rất khó coi, anh ta thấp giọng nói: "Đúng vậy."
Tuy anh ta dốt đặc cán mai về tác chiến nhưng vẫn hiểu rõ một chuyện... Hai người học sinh này chỉ e rằng sẽ lành ít dữ nhiều.
Người phụ trách hít sâu một hơi, dùng tay bóp bóp mũi, khuôn mặt già nua đầy mệt mỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570639/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.