Khi tiếng nói của Tần Trạc vừa dứt, những xúc tu lập tức quét thẳng thân thể của gã tóc xanh xuống dưới gầm giường bệnh. Nếu Giản Tà cần, quần áo có thể được chuyển đến trước mặt cậu ngay tức khắc.
Hiệu suất rất cao.
Nhưng Giản Tà lại khựng một chút, suy nghĩ thoáng chốc rồi nói: "Không cần."
Vẫn là không nên phiền phức như vậy.
Thực sự cũng không cần thiết.
Cậu không cởi bộ áo mưa đang mặc, mà trực tiếp kéo mũ trùm đầu lên.
Tiếp theo, việc duy nhất cần làm chính là yên lặng chờ đợi.
Đúng như Tần Trạc đã nói, chưa đầy một phút sau, hành lang bên ngoài truyền đến tiếng bước chân ngày càng rõ rệt, đối phương đang dần tiến gần căn phòng bệnh này.
Giản Tà khẽ nói: "Đến rồi."
Ngay giây tiếp theo, cửa phòng bị đẩy thẳng ra, toàn bộ hình dáng của con quái vật lọt vào tầm mắt.
Con quái vật thoạt nhìn có hình dáng con người, nhưng thực chất lại giống như một khối thịt xoắn vặn quấn chặt vào nhau, mà trên lớp vỏ máu me bẩn thỉu ấy lại mọc ra những sợi lông và các khớp chi giống động vật, mang đến cảm giác buồn nôn như thể đây là sản phẩm lai ghép giữa động vật và con người.
Bộ áo mưa Giản Tà đang mặc là thứ tiện tay lấy từ cửa hàng tiện lợi, nên cậu không để ý màu nhựa của nó lại là màu đỏ thuần.
...Trông chẳng khác nào câu chuyện cổ tích "Cô bé quàng khăn đỏ và chó sói giả dạng bà".
Nhưng ngược lại với câu chuyện, trước khi con quái vật kịp phản ứng, Giản Tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-co-chung-than-the-voi-ta-than/4663058/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.