Sở dĩ Lâm Dự Mạt rù quến Lý Phi, là bởi vì căn nhà của tôi, mặc dù tôi đã nói rõ căn nhà này do công xưởng phân cho tôi, nhưng Lâm Dự Mạt không tin, cô ta nghĩ chỉ đàn ông mới có nhà.
Thế nên đoán sao đoán trăng, cuối cùng cũng đợi đến khi tôi và Lý Phi ly hôn, cô ta lập tức đòi tiền Lý Phi đi mua chăn ga gối đệm ngoài phố.
Lý Phi đã mất việc, tiền kiếm được trước đây đều do bố mẹ chồng giữ, bây giờ sống ở nhà bố mẹ chồng như chó nhà có tang, làm sao có tiền mà đưa.
Lâm Dự Mạt xúi giục anh ta đòi lại tiền cũ từ bố mẹ chồng, để sau khi lấy được tiền, cả hai sẽ dọn về căn nhà ngoài phố
Lời này tình cờ bị mẹ chồng nghe thấy.
Mẹ chồng, người đã lao động cả đời ngoài ruộng, túm tóc Lâm Dự Mạt: “Bà đây không chê mày từ dưới quê trở về, còn cho mẹ con mày ở nhà, mày dám xúi giục con trai bà đòi tiền của bà sao!”
Lâm Dự Mạt mấy năm ở quê cũng không phải là ngồi chơi xơi nước, lập tức đánh tay đôi với mẹ chồng.
Lý Phi can ngăn, nhưng bị mẹ chồng và Lâm Dự Mạt cào cho mấy vết máu trên má trái và má phải.
Mẹ chồng oán giận việc Lâm Dự Mạt ăn bám, Lâm Dự Mạt cũng bất mãn với người đàn bà khắc nghiệt là mẹ chồng, hai người không cần ai can, đánh nhau hăng say.
Đến khi Lý Phi khó khăn lắm mới tách được hai người ra, một bên hoa tai trên tai Lâm Dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-co-ban-thanh-mai-tro-ve-thanh-pho/5212598/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.